NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 193

đường. Ông cứ đi thẳng là đến.”

Khu nhà đó là nhà lắp ghép trông không có gì đáng nhớ, ở trên một trong

những cửa sổ ở tầng thấp có một tấm biển, trên đó có dòng chữ viết tay cẩu
thả, ‘Marguerite, làm mũ’. Một cái tên khá nổi so với một cửa hiệu kiểu
này. Kể cả trong một cửa hiệu lạc lõng thế này, Lombard nghĩ thầm, chắc
nội thất vẫn mang phong cách Pháp. Đó là thông lệ rồi.

Lombard đến trước cánh cửa giản dị và gõ. Cô gái ra mở cửa đúng là

người ông ta đang tìm, nếu như mô tả của Kettisha là chính xác. Giản dị,
rụt rè. Áo sơ-mi xanh lá cây và váy xanh dương sẫm. Trên đầu ngón tay của
cô có một cái vòng dẹt bằng kim loại – một cái đê.

Cô gái tưởng Lombard tìm chủ nhà, nên nói trước khi Lombard hỏi, “Bà

Hascom đi vào phố mua đồ rồi. Bà ấy phải một lúc nữa mới về.”

Ông ta nói, “Cô Peyton. Tôi tìm cô mãi mới được.”

Ngay lập tức cô gái tỏ ra sợ hãi, định lùi lại và đóng cửa. Nhưng

Lombard đã dùng chân chặn lại. “Tôi nghĩ ông tìm nhầm người rồi.”

“Ồ, tôi nghĩ tôi tìm đúng người.” Chỉ riêng việc cô gái trẻ này hoảng sợ

đã chứng tỏ điều đó rồi, mặc dù Lombard không rõ lý do cô phải sợ. Cô cứ
lắc đầu quầy quậy. “Thôi rồi, để tôi nói nhé. Cô trước có làm cho Kettisha,
ở xưởng may của bà ta.”

Cô gái mặt cắt không còn hột máu nào. Vậy là đúng rồi. Lombard chộp

lấy cổ tay cô gái để cô không chạy mất vào trong rồi đóng cửa, ngay khi
ông ta thấy ý định của cô.

“Có một người tìm đến cô, thuê cô làm một chiếc mũ giống chiếc mũ đã

làm cho Mendoza, bà nghệ sĩ ấy.”

Cô gái vẫn không ngừng lắc đầu ngày càng nhanh. Lúc này có vẻ cô chỉ

làm được mỗi việc đó. Cô giật mạnh tay, hòng thoát khỏi Lombard. Nhưng
Lombard vẫn khóa chặt cổ tay cô, giữ cô lại ở ngưỡng cửa. Sự hoảng sợ
cũng cứng đầu như sự gan dạ, nhưng ở phía đối lập.

“Tôi muốn biết tên người phụ nữ đó, thế thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.