NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 241

1 NGÀY SAU GIỜ HÀNH HÌNH

Họ đang ở cùng nhau trong phòng khách, tại căn hộ xinh xắn của

Burgess trong khu nhà Jackson Heights. Đây là nơi họ gặp nhau lần đầu
tiên sau khi Henderson được thả. Chính Burgess là người thu xếp chuyện
này. Ông ta đã để cô đợi ở đó cho đến khi Henderson bắt tàu tới. Ông ta nói
với cô, ‘Làm gì có ai muốn gặp nhau ở cổng nhà tù? Hai người chẳng phải
đã thấy quá đủ rồi hay sao? Đợi ở chỗ tôi đi. Chỗ đó chỉ dùng đồ nội thất
trả góp, nhưng ít nhất cũng không có gì phạm pháp.’

Họ ngồi sát vào nhau trên sô-pha, trong ánh sáng đèn mềm mại, tâm

trạng hết sức thư thái – cho dù nếu còn một chút choáng ngợp. Henderson
quàng tay qua người cô, cô dựa đầu vào vai hắn.

Khi đi vào, nhìn thấy cảnh đó, Burgess thấy ở hai người này có điều gì

đó khiến ông cảm thấy nghèn nghẹn nơi cổ họng. “Hai người thấy thế nào
rồi?” ông ta hỏi, để giấu cảm xúc.

“Hà, mọi thứ rất ổn, chẳng phải sao?” Henderson sung sướng đáp. “Tôi

đã suýt quên mất là mọi thứ tuyệt vời như thế nào. Thảm trên sàn. Ánh
sáng tỏa ra từ đèn. Đệm mềm mại trên ghế sô-pha. Và đây, điều tuyệt vời
nhất trên thế gian…” Hắn dụi cằm vào đỉnh đầu cô. “Giờ tôi lại có tất cả.
Tất cả đều là của tôi rồi. Và sẽ còn rất ổn sau bốn mươi năm nữa.”

Burgess và cô liếc mắt trao đổi một nỗi niềm cảm thông không thành lời.

“Tôi vừa ở Văn phòng Chưởng lý về,” Burgess nói. “Cuối cùng thì họ

cũng đã có được toàn bộ lời khai nhận của y rồi. Đóng dấu, ký tên, bàn
giao.”

“Tôi vẫn không thể hiểu nổi,” Henderson vừa nói vừa lắc đầu. “Tôi vẫn

thấy khó mà tin được. Nguyên do là gì? Ông ta yêu Marcella ư? Theo tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.