NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 244

những nhân viên của ủy ban hành chính địa phương. Qua những mẩu
trao đổi mà bà nghe được, bà được biết họ vừa tham dự một hội nghị
về nạn thất nghiệp cao ở Hälsingland. Birgitta Roslin vẫn uể oải ăn
trong lúc quán ăn mỗi lúc một thêm đông. Cô phục vụ phải vất vả,
luôn chân luôn tay. Cuối cùng cũng có một người đàn ông từ trong bếp
ra phụ giúp cô dọn dẹp bát đĩa và lau bàn ăn.

Hai tiếng đồng hồ sau, cảnh chen chúc buổi trưa trong quán ăn đã

qua. Birgitta Roslin vẫn tiếp tục nhấm nháp đồ ăn trong đĩa, rồi gọi
một ấm trà xanh và tận dụng thời gian để suy nghĩ lại những gì đã xảy
ra ở Hälsingland từ khi bà đến đây. Đương nhiên bà không tự giải
thích nổi vì sao dải băng đỏ từ quán ăn này lại có thể nằm trong tuyết
ở Hesjövallen được.

Cuối cùng cô phục vụ cũng đến bên bà và hỏi xem bà còn muốn gọi

thêm gì nữa không. Bà Roslin lắc đầu.

– Tôi chỉ muốn hỏi cô một vài câu.
Trong quán ăn vẫn còn lại một vài thực khách. Cô phục vụ nói

chuyện với người đàn ông Trung Quốc đã giúp cô dọn dẹp, lau chùi
bàn ăn, rồi cô quay trở lại chỗ bà Roslin.

– Nếu bà muốn mua đèn, thì có thể, cô gái cười nói.
Bà Roslin cười đáp lại:
– Không, tôi không mua đèn. Dịp nghỉ lễ đầu năm mới quán ăn của

cô vẫn mở cửa đấy chứ?

Cô phục vụ lại nhìn bà vẻ ngạc nhiên:
– Cửa hàng chúng tôi mở liên tục. Buôn bán kiểu Trung Quốc. Luôn

luôn mở, khi những cửa hàng khác đóng.

Bà Roslin nhủ thầm rằng câu hỏi của mình muốn đưa ra thật khó mà

trả lời được. Tuy vậy bà vẫn hỏi:

– Cô có nhớ được khách hàng của mình không?
– Bà cũng đã tới rồi, cô ta nói. Tôi nhớ được các thực khách của

mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.