NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 25

– Vừa xong hai ông bà cũng không để ý thấy cả làng đầy cảnh sát

hay sao?

– Khi mở nhạc to, chúng tôi không nghe thấy gì ở bên ngoài.
– Ông bà nhìn thấy hàng xóm của mình lần cuối vào khi nào?
– Nếu là Herman và Hilda thì là hôm qua, bà Ninni nói. Chúng tôi

gặp nhau khi dẫn chó ra ngoài.

– Ông bà cũng nuôi chó à?
Tom Hansson hất đầu về phía bếp.
– Nó tương đối già và lười biếng. Có người lạ vào nhà, nó cũng

chẳng buồn đứng dậy.

– Đêm hôm qua nó không sủa lần nào à?
– Nó chẳng bao giờ sủa.
– Ông bà gặp hàng xóm của mình vào lúc mấy giờ?
– Khoảng ba giờ chiều. Nhưng chỉ gặp Hilda.
– Và mọi thứ vẫn bình thường chứ?
– Bà ấy bị đau lưng. Còn Herman có lẽ ngồi trong bếp giải ô chữ.

Tôi không nhìn thấy ông ấy.

– Còn những người khác trong làng?
– Tất cả vẫn như thường. Ở đây chỉ toàn những người già cả. Trời

lạnh là họ ở trong nhà. Chúng tôi thường gặp nhau nhiều hơn vào mùa
xuân hoặc mùa hè.

– Ở đây có trẻ con không?
– Không. Không có đứa nào cả.
Vivi Sundberg im lặng và nghĩ đến đứa bé bị giết.
– Sự việc là thật như thế sao? Bà vợ hỏi.
Vivi Sundberg cảm thấy bà ta đang sợ.
– Thật thế. Điều tôi nói là sự thật. Có thể tất cả những người sống

trong làng này đều đã chết. Trừ ông bà.

Erik Huddén đứng bên cửa sổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.