NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 414

cho những đồng nghiệp châu Phi kiến thức và kỹ thuật. Bà đã rất vui
trước tin này, vì bà chưa đến châu Phi lần nào.

Hồng Quế thuộc số hành khách quan trọng nên nhận được chỗ ở

khoang trước của máy bay, nơi có những chiếc ghế ngồi rộng hơn và
thoải mái hơn. Máy bay cất cánh. Sau bữa ăn, bà tựa người vào ghế và
lập tức chìm vào giấc ngủ.

Bà thức giấc vì hình như có ai đó đã ngồi vào chiếc ghế còn trống

bên cạnh. Lúc mở mắt, bà nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Nhã
Như.

– Ngạc nhiên phải không, chị gái thân yêu? Trong danh sách của

đoàn chị không thấy tên em, bởi một lý do đơn giản, vì trong đó không
ghi hết tên tất cả các thành viên. Nhưng đương nhiên em biết, chị cùng
đi.

– Đáng lẽ chị phải biết là em sẽ không bỏ qua cơ hội này.
– Châu Phi là một phần thế giới của chúng ta. Bây giờ, khi mà các

thế lực phương Tây dần phó mặc lục địa này cho chính nó, thì Trung
Quốc cần phải bước ra khỏi hậu trường. Em linh cảm thấy những bước
tiến khổng lồ với Tổ quốc của chúng ta.

– Còn chị thì thấy Trung Quốc đang ngày càng rời xa những lý

tưởng của mình.

Nhã Như giơ tay phản đối.
– Không phải bây giờ, không phải vào lúc nửa đêm này. Thế giới

đang say ngủ dưới chân chúng ta. Có thể lúc này chúng ta đang bay
qua bầu trời Việt Nam, cũng có thể là đã xa hơn. Đừng để chị em mình
lại cãi nhau. Chúng ta cần phải ngủ. Những câu hỏi của chị có thể đợi
được. Hay đúng hơn là “những lời buộc tội” của chị, phải không nhỉ?

Nhã Như đứng dậy và mất dạng trên cầu thang dẫn lên tầng trên

nằm ngay sau mũi máy bay.

Chúng ta không chỉ cùng đi trên một chuyến bay, Hồng Quế nghĩ.

Chúng ta còn đem theo cả chiến trường, và kết cục của cuộc chiến
không biết bao lâu nữa mới được định đoạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.