NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 412

– Người ta chỉ giữ được quyền lực khi có nhiều nguồn tin.
– Vậy mà những thứ đó cũng chẳng giúp gì được cho anh.
Trương không trả lời. Hồng Quế nghĩ lại những gì ông ta đã nói ra.

Bà vẫn còn bất ngờ.

Bà cũng nghĩ đến những gì mà bà thẩm phán người Thụy Điển đã

kể. Hồng Quế đã nhận ra người đàn ông trong tấm ảnh mà Birgitta
Roslin cho xem. Mặc dù tấm ảnh không được rõ nét, nhưng bà không
nghi ngờ, đó chính là Lưu Sinh, vệ sĩ của em trai bà. Liệu những điều
bà Roslin kể có gì liên quan với điều Trương vừa nói ra không? Có
khả năng đó không? Nếu vậy thì Nhã Như đã khiến bà ngạc nhiên:
chẳng lẽ nó lại ưa trả thù đến bệnh hoạn, không gì có thể cản nổi sao?
Thậm chí cả khoảng cách hơn một thế kỷ?

Người gác ngục từ hành lang bước vào khám. Thời gian đã hết. Mặt

Trương đột nhiên trắng bệch, ông ta nắm chặt lấy cánh tay bà.

– Đừng bỏ lại tôi một mình, ông ta nói. Tôi không muốn chỉ có một

mình khi chết.

Hồng Quế gỡ tay ông ta ra. Trương bắt đầu gào thét như một đứa trẻ

sợ sệt. Người gác ngục buộc phải quật ông ta xuống nền nhà. Hồng
Quế rời khỏi khám, rồi vội vàng bỏ đi. Tiếng gào tuyệt vọng của
Trương ám ảnh bà cho tới tận văn phòng của ông Hà Ninh.

Ở đây bà đã đi đến quyết định. Bà không thể để Trương một mình

trong những giây phút cuối cùng của ông ta.

Gần bảy giờ sáng hôm sau Hồng Quế đã có mặt trên khu đất được

rào quanh, nơi diễn ra cuộc hành quyết. Hôm nay chín phạm nhân sẽ
bị hành hình. Cùng với người nhà của họ, Hồng Quế đứng vào chỗ sau
rào chắn, bị những người lính trẻ tay bồng súng canh chừng. Hồng
Quế nhìn người lính trẻ đứng gần mình. Anh ta chưa đến mười chín
tuổi. Bà thầm hỏi anh ta đang nghĩ gì, người thanh niên bằng tuổi con
trai bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.