NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 411

được vì lợi ích thiển cận mà đi đến quyết định thành phố trong tương
lai phải mang diện mạo như thế nào.

Thế vận hội có từ năm 1896. Quãng thời gian quá ngắn, mới hơn

một thế kỷ. Thậm chí chúng ta vẫn còn chưa biết liệu đó có phải một
truyền thống sẽ trường tồn hay chỉ mang tính nhất thời, tồn tại được
một vài trăm năm. Chúng ta cần ghi nhớ lời của Chu Ân Lai khi được
hỏi về những kinh nghiệm rút ra được từ cuộc cách mạng Pháp. Khi ấy
ông đáp rằng hãy còn quá sớm cho một phán xử cuối cùng.

Hồng Quế nhận ra rằng bằng những câu hỏi của mình, bà đã khiến

Trương trong vài phút ngắn ngủi gần như quên đi được cuộc hành
quyết. Ông ta lại tiếp tục nói:

– Nhã Như là một người ưa báo thù. Người ta bảo cậu ta không bao

giờ quên một sự sỉ nhục, dù nó có nhỏ bé như thế nào. Cậu ta cũng có
lần kể cho tôi nghe rằng cậu ta xem gia đình mình như một triều đại
thực sự cần phải bảo vệ niềm vinh quang hậu thế. Chị hãy cẩn thận,
đừng để cậu ta coi chị là một kẻ phản nghịch, phản bội lại danh dự gia
đình.

Trương chăm chú nhìn Hồng Quế.
– Cậu ta sẵn sàng giết những người cản đường mình. Tôi biết chắc

điều đó. Nhưng trước hết là những ai dám nhạo báng cậu ta. Nhã Như
có tay chân chuyên lo những việc này. Họ xuất hiện trong bóng tối, rồi
lại nhanh chóng biến mất. Mới đây tôi có nghe cậu ta đã cử một người
đi Mỹ. Người ta đồn rằng người đó đã quay về Bắc Kinh và để lại sau
lưng mình một loạt xác chết. Hình như người này cũng đã có mặt ở
châu Âu.

– Mỹ? Châu Âu?
– Người ta nói vậy.
– Tin đồn ấy đúng chứ?
– Tin đồn bao giờ cũng đúng. Khi người ta lột bỏ những gì là dối trá

và phóng đại, sẽ còn lại cái lõi của sự thật. Cần lần tìm theo hướng ấy.

– Do đâu mà anh biết được mọi chuyện?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.