NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 515

– Tại sao?
– Tôi không biết. Lúc này tôi hoàn toàn không biết gì cả. Điều quan

trọng nhất vẫn là bà Hồng Quế muốn cảnh báo tôi. Nhưng tại sao tôi
lại phải tìm đến sự giúp đỡ của cô? Và cô có thể làm gì cho tôi?

– Bà hãy để tôi được bắt đầu với câu hỏi cuối cùng, Hà nói. Khu

phố Tàu là một thế giới riêng của nó. Dù hàng ngàn khách du lịch và
dân Anh đi trên các con phố của chúng tôi, đường Gerrad, đường
Lisle, đường Wardour, cùng những con đường và ngõ hẻm khác,
nhưng chúng tôi chỉ để họ tiếp cận với bề mặt của nó. Đằng sau khu
phố Tàu trên những tấm bưu thiếp ấy là khu phố Tàu của tôi. Dù cho
phần lớn những người Trung Quốc sống ở đây đều mang quốc tịch
Anh nhưng chúng tôi đều cảm thấy đây là nhà mình. Tôi có thể giúp
bà bằng cách để bà vào trong khu phố Tàu của tôi, nơi mà nếu không
thì bà chẳng bao giờ tới gần được.

– Tôi phải lo sợ điều gì đây?
– Chị Mã Lý đã nói không rõ khi viết thư cho tôi. Nhưng đừng quên

rằng chị ấy cũng có nỗi lo sợ. Chị ấy không viết ra, nhưng tôi cảm
thấy như vậy.

– Mọi người đều sợ. Cô có sợ không?
– Còn chưa. Nhưng nó có thể đến rất nhanh.
Điện thoại di động của Hà đổ chuông. Cô đưa mắt nhìn lên màn

hình rồi đứng dậy.

– Bà đang ở đâu? Cô hỏi. Ở khách sạn nào? Tôi phải quay về văn

phòng.

– Khách sạn Sanderson.
– Tôi biết nó nằm ở đâu. Phòng bao nhiêu?
– 135.
– Chúng ta có thể gặp nhau vào ngày mai không?
– Vì sao lại phải chờ lâu vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.