NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 9

tượng với Höglin tới mức ông đã quyết định sẽ kết thúc chuyến đi
chụp ảnh ở ngôi làng đó.

Höglin đứng dậy, kéo rèm cửa sổ sang hai bên. Đêm qua tuyết rơi,

bầu trời xám xịt, không ánh nắng. Phía dưới đường một phụ nữ ních
chặt quần áo ấm lặng lẽ đạp xe qua. Höglin nhìn theo người đó và
thầm hỏi hôm nay bao nhiêu độ. Âm năm độ, có thể âm bảy độ.
Không hơn.

Ông mặc quần áo và đi thang máy xuống dưới nhà. Xe của ông đỗ ở

sân sau khách sạn. Nơi đó rất an toàn. Tuy vậy ông vẫn cầm theo chiếc
túi đựng máy ảnh lên phòng. Sẽ là cơn ác mộng tồi tệ nhất, nếu như
vào một ngày nào đó ông đứng trước xe của mình và phát hiện ra
chiếc túi đựng máy ảnh biến mất.

Bên quầy lễ tân là một cô gái trẻ, chưa đến đôi mươi. Ông nhận

thấy cô gái trang điểm cẩu thả, nên từ bỏ ý định phàn nàn về chuyện
chăn đệm. Dù gì ông cũng chẳng bao giờ quay lại khách sạn này nữa.

Trong phòng ăn điểm tâm chỉ có một vài người khách đang chúi đầu

vào mấy tờ báo. Ông do dự một hồi lâu và rất muốn được lôi máy ảnh
ra ghi lại hình ảnh căn phòng tĩnh lặng này. Nó đem đến cho ông ấn
tượng về một nước Thụy Điển đã luôn là như thế. Những con người
trầm mặc, chúi đầu vào mấy tờ báo và tách cà phê, ai cũng chỉ bận tâm
với suy nghĩ, số phận của riêng mình.

Ông từ bỏ ý định chụp ảnh, rót cà phê cho mình, chọn hai chiếc

bánh mì kẹp và một quả trứng luộc. Ông ăn nhanh vì không còn báo
để đọc và cũng không thích phải ngồi ăn một mình mà không có gì để
đọc.

Bên ngoài trời lạnh hơn là ông tưởng. Ông kiễng chân nhìn vào

chiếc nhiệt kế bên cửa sổ của quầy lễ tân. Âm mười một độ. Thêm
nữa, tuyết lại rơi, nhiệt độ sẽ còn tụt xuống nữa, ông nghĩ vậy. Cho
đến lúc này mùa đông còn quá dễ chịu. Bây giờ cái lạnh mà chúng ta
chờ đợi lâu nay đã đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.