NGƯỜI ĐÀN ÔNG LÝ TƯỞNG - Trang 190

Đó là một trong những chương trình ưa thích của cô, và tối nay chủ đề

một lần nữa là về mùa bóng sắp tới. Tên của Simon được đề cập tới hàng
chục lần. Max đang trả lời các tin nhắn, nhưng cô thấy anh mỉm cười bất cứ
khi nào các bình luận viên khen anh trai anh. Anh không cho thấy bất kỳ
phản ứng nào với những lời phê bình.

Được nửa chương trình thì Ellie cời áo choàng ra. Cô không quan tâm

liệu có thích hợp hay không. Cô đang bị đốt cháy.

“Chúng ta có thể mở cửa sổ trong phòng ngủ, có thể có một ít gió tạt

qua. Chỉ cửa sổ mở thôi.”

“Bây giờ nhiệt độ ở ngoài thế nào?”

Cô tìm cái điện thoại di động của mình, tìm mục thời tiết, và rên rỉ.

“Chín mươi và ẩm. Em nghĩ chắc chúng ta phải vào nhà thôi. Chỗ này còn
tệ hơn là mùi sơn nữa.”

“Anh không nghĩ thế,” anh nói. “Nó cũng chẳng quá tệ đâu.”

“Em có thể chịu được nếu anh có thể,” cô nói. “Và chỉ trong đêm nay

thôi. Tối mai chúng ta sẽ đi.”

Anh gật đầu. “Tốt,” anh nói. “Anh cũng sẽ nói thế nếu em không nói.

Chúng ta không thể ở lại đây. Nếu có hỏa hoạn, chúng ta sẽ bị mắt kẹt ở
đây, và nếu bước ra ngoài sẽ nằm trong tầm bắn của bất kỳ kẻ nào. Chúng ta
sẽ phải tìm một nơi tốt hơn để ở, chỗ đó không mở-“

“Chúng ta không bị mắc kẹt ở đây,” cô tranh luận. “Chúng ta có thể đi

xuống cầu thang dẫn vào nhà để xe hoặc thậm chí đi ra ngoài ở một trong
số những cửa sổ ở đằng sau. Có một dây thừng ở trong gara, và thật sự thì
cũng không quá cao để nhảy xuống…” Cô dừng lại, nhận ra không cần thiết
để phản đối. “Anh hiểu sai rồi. Em muốn rời khỏi Winston Falls và trở về
St. Louis. Nếu em ở đây, em sẽ làm cho gia đình mình gặp nguy hiểm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.