hạ nốc ao. Cô cứ cười, cười, cười mãi, khiến cho những thanh âm nảy tưng
tưng trên tường và sàn, thách thức các định luật thời gian và không gian. Nó
làm cho Ove cảm thấy như anh đang từ từ vươn lên khỏi đống đổ nát của
một ngôi nhà bị sập sau trận động đất. Quả tim anh lại có đủ không gian để
đập trở lại.
Ove về nhà và sửa lại toàn bộ, phá bỏ quầy bếp cũ để làm một cái mới,
thấp hơn. Anh thậm chí còn tìm được một lò nướng thích hợp. Anh sửa đổi
các khung cửa và lắp đặt đường dốc cho mọi căn phòng. Một ngày sau khi
được ra viện, Sonja quay lại với khóa sư phạm. Mùa xuân kế tiếp, cô thi tốt
nghiệp. Một mẩu quảng cáo trên báo cho biết người ta đang tuyển một giáo
viên tại ngôi trường tai tiếng nhất của thành phố, nơi có những lứa học sinh
mà không một giáo viên có trình độ và đầu óc suy nghĩ bình thường nào
muốn đối mặt. Đó là trước khi người ta khám phá hội chứng rối loạn tăng
động giảm chú ý. “Các em học sinh này vô vọng rồi,” thầy hiệu trưởng đã
nhã nhặn giải thích như thế trong buổi phỏng vấn tuyển dụng. “Đây không
phải là nhà trường, mà là nhà giữ trẻ.” Có lẽ Sonja hiểu được ngụ ý của câu
nói đó. Vị trí còn khuyết chỉ thu hút được một ứng viên duy nhất là Sonja,
và cô đã thành công khi cho bọn trẻ đọc Shakespeare.
Cùng thời gian đó, Ove thường xuyên cảm thấy phẫn nộ đến nỗi thỉnh
thoảng Sonja phải yêu cầu anh đi ra ngoài để anh khỏi đập đồ. Cô cực kỳ
đau đớn khi thấy đôi vai anh trĩu nặng với khao khát phá hủy. Tiêu diệt gã
tài xế xe khách. Làm cỏ văn phòng du lịch. Đập tan dải phân cách trên con
đường đó. Hỏa thiêu bọn sản xuất rượu. Tất cả mọi thứ và tất cả mọi người.
Đấm tới tấp cho đến khi mọi gã khốn trên đời biến sạch. Anh chỉ muốn làm
điều đó. Anh xả mọi bực dọc của mình trong lán cất dụng cụ, trong nhà để
xe, trong những chuyến tuần tra. Nhưng đó chưa phải là tất cả. Anh trút giận
vào các lá thư. Anh viết cho chính phủ Tây Ban Nha, các cấp chính quyền
Thụy Điển, cảnh sát, tòa án. Nhưng không ai nhận trách nhiệm. Không ai
bận tâm. Họ trả lời bằng cách dẫn ra các văn bản luật hoặc chỉ sang một cơ
quan công quyền khác. Họ viện đủ các lý lẽ. Khi hội đồng thành phố từ chối
xây một con dốc cho cầu thang ngôi trường mà Sonja đi dạy, Ove đã viết