NGƯỜI ĐÀN ÔNG MANG TÊN OVE - Trang 227

30

CÁI XÃ HỘI KHÔNG CẦN ĐẾN ÔNG

Ove phủi tuyết bám trên bia mộ. Ông mạnh tay đào mặt đất lạnh cứng và

cẩn thận thay cây hoa. Rồi ông đứng dậy, phủi bụi đất, bần thần nhìn cái tên
của bà, trong lòng cảm thấy vô cùng hổ thẹn. Ông luôn là người phàn nàn
với bà về chuyện trễ hẹn. Giờ thì ông đứng đây, rõ ràng chưa thể đi theo bà
như dự định.

— Toàn những sự cố ngoài ý muốn. - Ông lẩm bẩm với tấm đá. Rồi ông

lại im.

Ove không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra với mình sau đám tang.

Ngày nối ngày, tuần nối tuần lặng lẽ theo cái cách khiến ông gần như không
thể nhớ được mình đã làm gì trong khoảng thời gian đó. Trước khi Parvaneh
và Patrick tông gãy cái thùng thư của ông, Ove không nhớ mình có nói
chuyện với bất kỳ người nào kể từ sau cái chết của Sonja.

Có những buổi tối ông hoàn toàn quên mất việc ăn uống. Chuyện đó

không bao giờ xảy ra trước đây, theo như ông còn nhớ. Nhất là từ sau khi
ông ngồi xuống bên cạnh Sonja trên chuyến tàu bốn mươi năm về trước.
Chừng nào Sonja còn đó, cuộc sống của ông còn sự quy củ. Ông dậy lúc sáu
giờ kém mười lăm phút, pha cà phê, đi tuần tra khu phố. Lúc sáu rưỡi, bà đã
tắm xong, họ cùng nhau ăn sáng và uống cà phê. Bà ăn trứng, ông ăn bánh
mì phết bơ. Đúng bảy giờ kém năm phút, ông đưa bà vào ghế phụ lái của
chiếc Saab, cất xe lăn của bà vào cốp sau, rồi chở bà tới trường. Sau đó ông
đến cơ quan. Lúc mười giờ kém mười lăm, tại chỗ làm của mình, họ nghỉ
tay uống cà phê. Sonja uống cà phê sữa, còn ông dùng cà phê đen. Họ ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.