NGƯỜI ĐÀN ÔNG XA LẠ - Trang 147

qúa dễ dàng với anh khi anh gặp em lang thang trên đường tới nhà Lam
Giang.
Nàng đấm mạnh vào ngực anh:
- Anh ác lắm . Cả cha mẹ em nữa.
- Sở dĩ anh lúc nào cũng nói là muốn lấy người vợ giàu sang, danh giá để
cho em vì thương anh mà quay trở về nhà.
Chiêu Hà chu môi:
- Nhưng em quay về nhà không phải là vì anh.
- Anh biết . Nhưng không sao . Em quay về vì ai mặc kệ . Miễn sao cuối
cùng, em là vợ của anh và mãi mãi là của anh là đủ rồi.
Chiêu Hà vẫn chưa tin:
- Anh nói anh đi tìm em . Thế còn Đông Sa thì sao ? Anh đừng nói rằng:
Anh không yêu Đông Sa đấy nhé ? Chính cô ta đã bỏ anh kia mà. - Cô lầm
rồi . Chiêu Hà à.
Tiếng nói của một cô gái đột ngột vang lên.
Chiêu Hà quay lại và nhận ra ngay Đông Sa.
Cô gái lại gần nàng, nói:
- Chính anh ta đã bỏ tôi . Vì quá yêu cô, anh ta đã bỏ tôi, chứ không phải
tôi bỏ anh ta . Đã mấy tháng trời quen biết nhau, lúc nào anh ấy chỉ xem tôi
như em gái mà thôi.
- Thế còn cái lễ đính hôn tại nhà hàng Mai Quế ? Nếu cô không tới kịp thì
sao ?
- Tất cả chỉ là một vở kịch để hòng chọc giận cô mà thôi.
Quay sang Vọng Quân, Đông Sa hờn dỗi:
- Vọng Quân ! Tôi rất giận là đám cưới mà anh không mời tôi đấy nhé.
- Cô tưởng rằng chỉ mỗi mình cô giận thôi hay sao Đông Sa ? Tôi đây cũng
đâu có được mời.
- Và cả tôi nữa . Mặc dù chúng tôi là bạn của cô ấy.
Chiêu Hà ngó sang bên phải thì nhận ra ngay Tư Thục, Du Nam, cả Quân
Phát và Lam Giang nữa . Trời ơi ! Họ đã "phục kích" nơi đây từ lúc nào ?
- Tại sao tụi bây lại có mặt ở đây ?
Lam Giang đấm mạnh vào vai bạn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.