Dạ Miên
Người Đàn Ông Xa Lạ
Chương 23
Bước ra phòng ăn, Chiêu Hà cầm lấy mảng giấy anh dằn dưới đĩa thức ăn
và đọc vội:
"Chiêu Hà ! Em ăn thử xem, món gà hầm gừng này anh làm có ngon bằng
em không ! Anh phải dậy từ bốn giờ sáng để làm nó đây . Chúc em ngon
miệng và đừng giận anh chuyện khi nãy nhé
Anh
Vọng Quân"
Nàng ghét anh đó, rồi lại thương anh đó . Anh không khi nào không chọc
tức nàng, nhục mạ nàng . Nhưng anh lại cũng không khi nào không lo cho
nàng . Ôi ! Anh là một người đàn ông xa lạ . Kẻ lạ mặt đã đi nhanh vào
cuộc đời nàng và làm nàng đau khổ.
Điểm tâm xong, nàng nghĩ rằng mình cần phải hít thở một tí không khí
trong lành, và tham quan một vòng xung quanh ngôi biệt thự của anh mà
tối qua khuya quá nàng ngủ quên nên chưa có dịp quan sát nó.
Nàng khoác chiếc áo gió, rồi lặng lẽ ra ngoài . Một ngày mới đối với nàng
thật đẹp
Mọi cảnh vật như chuyện mình sau một đêm say ngủ . Gió nhẹ làm lay
động những cành hoa còn lóng lánh sương đêm . Trên cao, ông mặt trời rũ
những tin nắng vàng xuống từng cành cây, ngọn cỏ, góp phần làm tô đẹp
bầu không khí vào một buổi sáng cuối tuần.
Vui miệng, nàng nghêu ngao hát:
"Tình cờ
Mà ta biết nhau thật không ngờ
Tình cờ
Gặp nhau trên lối đi đầy hoa... "
Thỉng thoảng, nàng dừng lại và chạm tay vào mọi vật như thể chúng đang
nhảy múa chung vui cùng nàng . Ôi ! chỉ có một lá thư với lời lẻ ngọt ngào
của anh cũng làm cho n àng vui thế này.