NGƯỜI ĐÁNH CẮP SỰ THẬT - Trang 164

Nguyễn Thanh Hiện

Người đánh cắp sự thật

BỐ CỤC TRẦN GIAN

Ông Ruông cho rằng ông Hai Hượt, cha của ông, là người thành đạt cả
trong cuộc sống cả trong sự chết. Thành đạt trong cuộc sống như đã mô tả.
Còn thành đạt trong sự chết tức là cho đến lúc chết cha của ông vẫn giữ
được nguyên vẹn bộ xương người, một trong những thứ quan trọng nhất
trong di sản tổ tiên loài người truyền lại.

Nhưng với bà Ruông thì ông nghĩ theo cách khác, tức không theo tiêu chí
thành đạt hay không thành đạt.

Lửa nguyên sơ mới là chỗ khởi đầu, còn sau đó là cả một cuộc ngẫu nhiên.

Trong Hồ Sơ Các Bậc Tổ Phụ thỉnh thoảng đọc được câu này. Cũng như
thỉnh thoảng đọc được câu : Ta phải có một luận văn về tình yêu.
Có nghĩa là thỉnh thoảng ông lại nghĩ về bà Ruông.
Chẳng có luận văn nào về tình yêu.
Chỉ thấy ông chép tràng giang đại hải về bà Ruông, ở phương diện nào đó
cũng có thể nói là luận về tình yêu (dẫu chưa phải là luận văn)

Giả dụ chính phủ đó không đổ, ta vẫn tiếp tục đi dạy học, thì ta với mẹ
thằng Rác có thành chồng vợ không? Ta vẫn tiếp tục dạy học có nghĩa ngày
ngày vẫn ngang qua làng Gàu, làng của nàng, để đến ngôi trường dành cho
đám trẻ ở miền sông Tượng núi Tượng đó. Không phải đợi đến lúc đi dạy
học ta mới ngang qua làng Gàu. Bỡi làng Gàu chỉ cách làng Dầu của ta mỗi
cánh đồng Đất Sét, người làng này thì thuộc mặt hết người làng kia. Nhưng
cho đến lúc đó, lúc ta đi dạy học đó, thì giữa ta với nàng chưa mảy mảy xảy
ra điều gì, chẳng hạn như có cử chỉ sao đó hay có lời nói chi đó, để khiến
cho người ta có thể nghi ngờ rằng giữa ta với nàng là có gì đó đã vượt quá
sự quen thân làng xóm. Bấy giờ giữa ta với nàng, về đường đất, coi như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.