NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 103

quay đầu lại.

Hai người nhìn thẳng vào nhau, cô nói: “Anh đang quan tâm tới tôi?”.

“Mạnh Phương Ngôn, anh nhớ lấy. Tôi là điển hình cho mẫu người nhẫn

tâm bị người người ghét bỏ. Dù anh có tốt với tôi hơn nữa, tôi cũng sẽ
không cảm động. Tôi là kiểu người đến cả mẹ ruột cũng có thể ra tay đấy”.

“Công sức dùng để tốt với tôi, chi bằng anh dành cho những người phụ

nữ khác đi. Tôi nghĩ, bất kỳ ai trong số họ hồi đáp anh cũng nhiều hơn sự
hồi đáp của tôi.”

Nói xong, cô đi thẳng vào phòng, đóng cửa lại không thèm quay đầu.

Mạnh Phương Ngôn nhìn cánh cửa đóng chặt ấy, lắc đầu, lát sau nở một

nụ cười khó xử.

Trên đời sao lại có một cô gái vừa lạnh lùng vừa không hiểu chuyện tình

cảm như vậy chứ?

Hết buổi học ngày hôm sau, âm thầm bảo vệ cô gái vô tâm vô phế kia về

nhà an toàn, Mạnh Phương Ngôn từ ngách đột nhập vào cửa sổ phòng ngủ
của mình.

Nửa tiếng đồng hồ sau, một anh chàng tướng mạo không có gì đặc biệt,

lưng đeo ba lô, nhảy từ ngoài cửa sổ ra ngoài.

Mạnh Phương Ngôn giơ tay kiểm tra lại lớp mặt nạ vừa đeo lên lần cuối

rồi mở tai nghe kiểu nhỏ ra.

“Có nghe rõ tiếng tôi không?”

Vừa đi bộ về phía trước học, anh vừa hạ giọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.