NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 237

Chúc Tịnh lườm anh rồi né khỏi cánh tay anh.

“Khi nào em học thành tài, nhớ giải phẫu người đầu tiên là cậu ta nhé.”

Phó Úc đẩy gọng kính.

“Nhất định ạ.” Cô trả lời: “Em cũng đang nghĩ không biết có nên lấy

kim khâu miệng anh ấy lại không”.

“Cách hay.” Phó Úc gật đầu: “Thôi được rồi, mình phải đi trước đây, có

người đợi mình về nhà video call”.

Mạnh Phương Ngôn chẹp chẹp vài tiếng: “Xử nam cuối cùng cũng định

ăn thịt rồi hả?”.

“Còn chưa theo đuổi được.” Phó Úc nói: “Nhưng mà sắp rồi, đợi uống

rượu mừng nhé”.

“Vậy thì có duyên sẽ gặp lại.” Trước khi đi, anh ấy còn mỉm cười chào

tạm biệt Chúc Tịnh.

Thấy cô nhìn theo Phó Úc, Mạnh Phương Ngôn xoa cằm, “Đừng bảo

với anh là em thích mẫu người như cậu ta nhé. Người ta có đối tượng rồi”.

“Em chỉ đang nghĩ…” Cô vô cảm liếc anh, đi về phía trước: “Tại sao

Phó Úc lại chịu làm bạn với hạng người như anh”.

Anh đuổi theo, lại nắm lấy tay cô, bỏ vào trong túi áo của mình, “Làm

bạn với hạng người như anh là vinh hạnh của cậu ta đó. Hầu như cứ vài
tháng anh lại tới sống bên cạnh nhà cậu ta một thời gian, ngày ngày tới ăn
chùa. Đàn ông đàn ang mà nấu ăn ngon đúng là mất mặt”.

“Quen anh đúng là xui xẻo tám kiếp cho người ta.” Cô quả thực ngưỡng

mộ anh chàng nho nhã lịch thiệp ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng chỉ
ngưỡng mộ mà thôi: “Nhưng, vợ tương lai của anh ấy thì rất may mắn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.