NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 30

Theo sau đó, gần như ngay lập tức, vài tiếng chào buổi sáng râm ran và

động tĩnh trong phòng đã đánh thức cô tỉnh hẳn.

Vừa mở mắt ra, cô đã bắt gặp Tăng Tự, Tăng Kỳ và vài người bạn hưng

phấn lao vào phòng. Còn khi nhìn cô, thì biểu cảm trên gương mặt họ lập
tức như vừa nuốt phải cả một con ruồi to tướng.

“Sao hả?” Chúc Tịnh chẳng cảm thấy có gì bất ổn, chỉ cảm thấy đầu đau

như búa bổ. Cô ôm trán ngồi dậy khỏi giường, mặt mũi ngơ ngác, “Ai mở
cửa cho mấy người vậy?”.

Cô vừa dứt lời thì khuôn mặt phức tạp của mọi người đồng loạt hướng

về phía Mạnh Phương Ngôn đang dựa vào tường, ôm cánh tay, tỏ vẻ nhàn
nhã.

Mạnh Phương Ngôn hứng trọn ánh sáng cả căn phòng, điềm nhiên quay

về phía cô: “Đây là phòng tôi”.

“… Sao tôi lại ở phòng anh?” Nói xong, cô mới phát hiện ra cổ họng

mình đã báo hỏng rồi, âm mũi cũng rất nặng.

Anh không đáp, đi thẳng tới bên giường, cúi xuống nhặt thứ gì đó từ

dưới đất lên.

Dưới ánh mắt sửng sốt của đám đông, anh nhẹ nhàng đặt chiếc váy đen

cô mặc hôm qua lên giường.

Chúc Tịnh im lặng nhìn chiếc váy nhăn nhúm một lúc, rồi cúi đầu nhìn

chiếc áo phông rộng rãi trên người mình, day day thái dương, “Anh cởi
giúp tôi à?”.

Anh mấp máy, “Cô tự cởi đó”.

“Thế quần áo của anh ai cởi cho?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.