NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 313

Chất giọng non nớt văng vẳng bên tai cô, đánh mạnh vào trái tim cô. Cô

quay đầu nhìn vào mắt Tiểu Hữu, qua đôi mắt ấy cô như nhìn thấy đêm trên
núi ba năm về trước.

Bình tĩnh một chút, cô hạ giọng nói: “Ừm, họ đều biết”.

“Nhưng anh Phương Ngôn sẽ không bao giờ tới nữa, đúng không ạ?”

Nét mặt Tiểu Hữu thoáng hiện lên chút cô đơn, “Mọi người dường như đều
quên anh ấy rồi, nhưng con vẫn còn nhớ…”.

Cô cụp mắt xuống, “Ừm”.

Trong đêm tối, cô im lặng cúi đầu, không hề nhìn thấy tia sáng le lói

trong đôi mắt Liệt Nùng khi nhìn cô…

~Hết đêm thứ ba mươi mốt~

“Tôi quyết định, tối hôm đó sẽ tỏ tình với anh ấy.”

“Anh ấy dối trá, giấu giếm, làm không ít tội ác. Có thể anh ấy còn làm

nhiều hơn những điều hại trời hại đất mà tôi không biết… Nhưng tôi lại chỉ
nhớ những gì tốt đẹp của anh ấy.”

“Thật ra tôi nghĩ thông suốt rồi, bất luận cô gái nào vào bất kỳ lúc nào

làm chuyện của tôi, đáp án của anh ấy cũng sẽ không thay đổi. Trong lòng
anh ấy có một người vô cùng, vô cùng quan trọng, một người không ai có
thể thay thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.