NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 315

Mở cửa ra, cô thấy Bành Nhiên đang gọt lê: “Cô về rồi à?”.

Cô đặt túi xuống, cảm thấy nhức mỏi khắp người nên không muốn nói

chuyện. Nhưng suy nghĩ lại, cô vẫn bâng quơ một câu: “Liệt Nùng cũng về
cùng tôi”.

“Hả?” Ai ngờ Bành Nhiên vừa nghe tới tên anh, làm rơi cả con dao gọt

hoa quả xuống đất, “Liệt Nùng? Anh ấy… Anh ấy cũng làm việc ở trường
trung học Lĩnh Trạm sao?… Vậy chắc là bây giờ anh ấy cũng đang ở
dưới?”.

Chúc Tịnh không hiểu vì sao cô ấy kích động dường đó, nhưng vẫn gật

đầu.

“Tôi… Tôi mang cho anh ấy hai miếng lê.” Cô gái bỏ dao xuống, lao

như bay xuống nhà.

Sau khi cô thay quần áo xong thì Bành Nhiên cũng đi lên, khuôn mặt cô

gái càng đỏ bừng dưới ánh đèn nhưng cô ấy không quên rửa tay rồi đưa một
miếng lê vừa gọt xong cho cô: “Này”.

“Cảm ơn cô.” Chúc Tịnh đón lấy, bất ngờ hỏi: “Cô thích anh ấy phải

không? Ý tôi là Liệt Nùng”.

“Khụ khụ…” Bành Nhiên suýt nữa nôn cả lê ra ngoài.

Chúc Tịnh thấy cô ấy quá căng thẳng, cũng không nói thêm nữa, vừa ăn

lê vừa xem sách. Một lát sau, Bành Nhiên ngồi xuống chiếc ghế trước mặt
cô, nói với vẻ ngượng ngập nhưng bình tĩnh: “Ừm… tuy chưa lâu nhưng tôi
rất có thiện cảm với anh ấy”.

“Một khúc gỗ không nói một câu như thế mà cô cũng có thiện cảm

được?” Chúc Tịnh hờ hững hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.