NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 324

“Tôi định nói với anh ấy lúc thả đèn trời.” Bành Nhiên hít một hơi sâu,

“Bầu không khí lúc đó là thích hợp nhất”.

Chúc Tịnh nhìn cô ấy, trong lòng chợt dâng lên một dư vị khó nói ra.

Bữa bánh trung thu đặc biệt sau bữa tối vốn đã đủ khiến lũ trẻ phấn

khích hơn bình thường. Sau khi Chúc Tịnh và Bành Nhiên cầm theo một túi
đồ nguyên liệu làm đèn trời ra, tiếng hét của đám trẻ lại càng làm rung lỗ tai
họ.

Hiệu trưởng Phùng thấy bọn trẻ vui như vậy cũng rất mãn nguyện. Với

tư cách là những người lớn duy nhất tại đây, hiệu trưởng Phùng, Bành
Nhiên, Liệt Nùng và Chúc Tịnh dĩ nhiên phải đảm nhận công việc dạy bọn
trẻ làm đèn.

“Chị Bành Nhiên, sao nến của em thắp không lên.” Một bé gái rầu rĩ

cầm ngọn đèn của mình, nhờ cậy Bành Nhiên.

Bành Nhiên lập tức đón lấy cây đèn của cô bé, cố gắng thắp lửa nhưng

thử vài lần vẫn không thành công.

Chúc Tịnh chú ý thấy tình huống đó, bèn đặt đèn của Tiểu Hữu xuống,

muốn qua giúp, không ngờ Liệt Nùng đã nhanh hơn cô một bước.

“Sau khi thắp lửa, phải cố gắng hạ thấp lượng không khí thổi vào trong

đèn để tránh khí nóng bay mất, nhưng cũng không được để lượng khí quá ít,
để tránh ít khí quá mà đèn tắt.” Liệt Nùng vừa nói vừa thuận lợi thắp lửa
lên: “Còn nữa, dây giữ bốn xung quanh bắt buộc phải kéo căng”.

Bành Nhiên đứng bên cạnh cô ấy, mặt đã đỏ rực. Khi anh đưa lại cho cô

ấy cây đèn, cô ấy cuối cùng cũng lên tiếng: “Liệt Nùng, đợi… đợi một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.