NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 378

“Đừng cảm thấy áy náy vì chúng tôi, chúng tôi đều tự nguyện. Dù chăm

sóc lũ trẻ, hay chuyện của hai người.” Bành Nhiên nhìn cô, rồi lại liếc mắt
về phía Mạnh Phương Ngôn nãy giờ im lặng ngồi đợi trong xe: “Cũng đừng
thù hận tôi và anh ấy”.

“Mỗi ngày đều có nỗi khó xử của riêng mình.” Bành Nhiên nói: “Cho dù

là một người mạnh mẽ tới mức toàn năng thì vẫn có chỗ yếu của mình, đây
là lý do vì sao ban đầu tôi và Từ Thích Diệp lại đồng ý giúp anh ấy”.

“Chúc Tịnh, người này có thể không giống như cô tận mắt nhìn thấy hay

tưởng tượng. Nhưng tôi cảm thấy, cô hiểu anh ấy và không ai hiểu hơn cô
nữa.”

“Có lúc, trái tim còn tinh tường hơn đôi mắt, không phải sao?”

Cô im lặng nghe hết, rồi ngẩng đầu nhìn ánh mắt quan tâm của Bành

Nhiên.

“Trước khi cô đi, tôi còn một câu cuối cùng muốn nói.” Bành Nhiên

nhìn cô: “Có thể cô sẽ cảm thấy không quan trọng, nhưng tôi vẫn muốn cho
cô biết”.

Sau nửa ngày bôn ba, họ lên chuyến bay tới London.

Tới tận lúc xuống máy bay, hai người vẫn không trao đổi dù là nửa câu.

Nhưng vừa ra khỏi sân bay, liền có ba người mặc thường phục tới trước mặt
họ, tự động đón lấy hành lý trong tay cô.

Ban đầu cô cảm thấy khó hiểu nhưng khi nhìn thấy cô gái Anh quốc da

trắng ba năm trước thì lập tức hiểu ra họ có lẽ là thành viên trong tổ chức
của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.