NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 414

Giây phút đó, cô tận mắt nhìn thấy trong đôi mắt ảm đạm của anh bừng

lên những tia sáng rực rỡ.

Cô chưa từng thấy ánh mắt này ở anh.

Sau đó, anh lại hoảng loạn đứng dậy, nắm tay cô. Vì biên độ động tác

quá lớn, còn không cẩn thận đánh đổ một chiếc cốc, thế là rồi anh loạng
choạng rời khỏi phòng đi tìm bác sỹ.

Cô nhìn theo bóng anh, nghe thấy tiếng nói ngoài cửa, lòng cô dấy lên

chút xót xa. Nỗi xót xa ấy thậm chí đã lan từ trong trái ti cô ra khắp cơ thể.

Cơn đau xé toạc cơ thể bắt đầu hành hạ từ lúc cô tỉnh lại, nhưng cô

không dám nói với anh. Vì cô hiểu cảm giác đau khổ của anh khi phải khổ
sở chờ đợi cô tỉnh lại, tuyệt đối không ít hơn cô.

Cô cứ tưởng mình không bao giờ được nhìn thấy anh nữa.

Nhưng bây giờ, cô bỗng cảm thấy dù người đầy vết thương, nhưng trái

tim còn đập đã là món quà nhân từ nhất của Thượng đế dành cho cô rồi.

Bác sỹ tới làm trị liệu cho cô, sau khi dặn dò những điểm cô cần chú ý

thì cũng đi ngay.

Mạnh Phương Ngôn cũng đã bị các đồng đội bên ngoài ép phải đi thay

quần áo và rửa mặt mũi trong lúc cô được kiểm tra.

Khi anh trở lại, cô đã ngủ thiếp đi. Anh ngắm nhìn khuôn mặt trắng nhợt

của cô một lúc rồi tắt đèn đầu giường, muốn đi rót cốc nước mới quay lại.

Nhưng anh vừa quay người thì cảm giác vạt áo bị ai nhẹ nhàng giữ lại.

Anh quay đầu, phát hiện cô đang nhìn mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.