NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 429

không thể ngủ bên em.”

Lời nói trước khi bật ra đã hóa thành nước mắt, tan trong cổ họng.

Cô đứng yên nhìn anh, đã không còn phân biệt được trong tầm mắt mơ

hồ kia, rốt cuộc thứ cô nhìn thấy là lệ của mình hay trái tim chân thành của
anh nữa.

“Anh biết có thể tới giờ phút này em vẫn chưa chấp nhận việc phải tận

mắt chứng kiến Ghost và Tăng Kỳ chết trước mặt mình. Anh xin lỗi đã để
em một mình gánh chịu đoạn ký ức đau khổ đó mà không có dũng khí đứng
bên em.”

“Đêm Giáng sinh không thể cùng em ăn gà nướng và bánh gato, không

thể cùng em bóc quà, không thể cùng em hát bài ca Giáng sinh, anh luôn ân
hận vô cùng.” Anh giơ tay, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay giá lạnh của cô, bọc
trong tay mình, “Anh xin lỗi”.

“Còn nữa.” Câu cuối cùng, anh cúi đầu, run rẩy hôn lên ngón tay cô: “…

Câu nói bốn năm trước là anh gạt em, là giả đấy”.

Tiếng khóc xé tim đêm đó cuối cùng đã chồng lên bóng hình anh kiên

quyết ra đi.

Vượt qua tháng ngày, vượt qua thời gian, vượt qua khoảng cách giữa

bóng tối và bình minh.

Anh không muốn để cô một mình gánh đỡ bóng tối, thế nên dù linh hồn

tan vỡ anh cũng chọn cách ra đi quyết đoán.

Nhưng anh không ngờ, cô gái này lại tình nguyện từ bỏ tất cả để bước

vào bóng tối, dang tay về phía anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.