NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 58

Cô lắc lắc ngón tay, “Không uống một hớp nào”.

Anh nghe xong, giơ ngón tay dài của mình ra cốc vào trán cô, “Thế thì

chớ nói năng bừa bãi”.

“Vì em biết anh không làm gì được em mà.” Chúc Tịnh cởi giày cao gót,

thoải mái điều chỉnh ghế sau, khoanh chân ngồi lên, “Trước khi xuất hiện
một cô gái trong đám con gái suốt ngày bám riết lấy anh có thể thuần phục
được anh, anh cứ để em hưởng thụ sự cưng chiều vô biên của ông anh trai
đi nào”.

Anh mỉm cười, “Lần này em về thành phố T bao lâu?”.

“Một tuần sau em đi.”

“Chí hướng sau này vẫn không thay đổi?”

Cô gật đầu, nghiêm mặt, “Làm nghiên cứu khoa học, đề tài về thần kinh

não bộ”.

“Một tuần này về nhà ở sao?”

Sắc mặt Chúc Tịnh sầm xuống.

Chúc Trầm Ngâm cảm thấy không thể lỡ lời, lập tức điềm nhiên chữa

lại, “Anh có thể xin giúp em ở ký túc của bệnh viện một tuần”.

“Không cần đâu, em đã đặt phòng khách sạn rồi.”

Chúc Trầm Ngâm thở dài trong lòng.

Cô em họ của anh vẫn không thay đổi chút nào, chỉ cần nhắc tới cái gọi

là “người nhà”, thì gai nhím khắp người sẽ lập tức dựng lên.

“Tịnh Tịnh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.