NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 70

Anh là một người lạ, một người ngoài cuộc. Anh vốn chưa từng trải qua

những chuyện này, dựa vào đâu có thể dùng giọng điệu vẻ như rất hiểu để
chế giễu cô?

Mạnh Phương Ngôn không đáp, mặc kệ cho cô xách cổ mình lên, đôi

mắt vẫn sáng bừng lên trong bóng tối.

Chúc Tịnh nhìn vào mắt anh, tựa hồ nhìn thấy vẻ vênh váo hung hăng

của mình ban nãy trong cửa hàng quần áo khi khiến Chúc Dung Dung và
Chu Dịch Kỳ khó chịu, như nhìn thấy vẻ sấm chớp hầm hố của mình ban
nãy khi thiếu kiểm soát với Chúc Kính Quốc.

Hóa ra đã đời chính là thứ cô muốn làm sau khi dám vượt ngàn dặm xa

xôi để quay về hay sau?

“Em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.”

Rất lâu sau, anh gỡ từng ngón tay cô ra, “Chúc Tịnh, chỉ cần trong lòng

em còn một chút hận thù, thì chứng tỏ em vẫn còn quan tâm tới người đó”.

Chúc Tịnh bỗng cảm thấy cả người không còn chút sức lực nào.

Cô buông anh ra.

“Những người đó đối với tôi mà nói, cộng hết vào cũng chẳng đáng một

xu.” Giọng cô mỗi lúc một thấp, giống như đang tự nhủ với chính mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.