NGƯỜI ĐẸP TRẢ THÙ - Trang 202

ngờ cô ấy lại bất ngờ xuất hiện trước mặt anh.
Phạm Cầm cứ chậm rãi từng bước một tiến về phía anh, cô ta cười
lạnh rồi nói:
- Bây giờ anh đã biết rõ về khuôn mặt người con gái anh yêu rồi chứ?
Thẩm Lực cố kìm nén nỗi tức giận, anh rít qua kẽ răng hỏi Phạm Cầm:
- Rốt cuộc...cô ấy là ai?
Phạm Cầm tiếp tục cười lạnh đáp lại:
- Anh đừng hỏi tôi, tôi có biết đâu.
Sau đó cô ta chỉ về hướng nhà ông Thẩm Thiên Dương:
- Anh đi mà hỏi bố anh, ông ta sẽ nói cho anh nghe. Tôi có thể đi cùng anh.
Thẩm Lực kinh ngạc nhìn Phạm Cầm một lúc, anh nhớ lại vẻ mặt thất
thần của bố. Anh khẽ gật đầu,rồi trở về nhà bố. Phạm Cầm đi phía sau.
Vừa vào tới cửa, anh nhìn thấy Phương Trình, Thẩm Thiếp, bà Châu
Thanh Á đang vây quanh ông Thẩm Thiên Dương. Ông đang nằm trên
giường, ôm đầu rên rỉ.
Thẩm Lực và Phạm Cầm lặng lẽ đứng đằng sau họ.
Ông Thẩm Thiên Dương khóc một hồi rồi bắt đầu kể, ông sắp sửa kể
một câu chuyện sẽ khiến cho mọi người có mặt đều giật mình kinh sợ.
Đó là thời điểm hai mươi tám năm trước.
Một sản phụ sắp sinh được chồng đưa tới một bệnh viện thuộc Thanh
Thành.
Người chồng liền gọi điện cho Chủ nhiệm khoa Sản bệnh viện - Lâm
Thiên Vân. Ông muốn chủ nhiệm quan tâm hơn tới người vợ sắp sinh của
mình. Chủ nhiệm Lâm Thiên Vân vốn là bạn học cấp hai của ông. Chủ
nhiệm Lâm Thiên Vân đồng ý sẽ cố hết sức giúp đỡ họ.
Lúc sản phụ được chuyển tới bệnh viện thì đã là mười giờ tối. Lúc này
không phải là ca trực của Lâm Thiên Vân nhưng sau khi biết tin, cô đã vội
vàng tới bệnh viện. Cô kiểm tra kỹ cho sản phụ, rồi nhiệt tình ngồi trông
sản phụ cho tới khi cô ta sinh.
Lúc đứa trẻ cất tiếng khóc chào đời đã là bốn giờ sáng. Sản phụ do quá
căng thẳng, mệt mỏi và đau đớn nên vừa đẻ xong đã ngủ thiếp đi, thậm chí
cô còn chưa kịp nhìn con mình nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.