NGƯỜI ĐẸP TRẢ THÙ - Trang 38

- Ngày mai em bắt đầu nghỉ rồi.
Bảo vệ tầng một vừa nhìn thấy họ liền đưa bưu phẩm ra, một chiếc
hộp gỗ thật to. Triệu Oanh nhận xong, cô tò mò nhìn gói bưu phẩm hồi lâu,
trên bao bì không đề chữ gì cả, bưu phẩm chỉ là một chiếc hộp gỗ được bọc
kín mà thôi.
Bảo vệ nhận ra sự nghi ngờ của cô liền giải thích:
- Không phải của bưu điện gửi tới đâu, là của một người đàn ông mang tới
dặn là chỉ được đưa cho cô Triệu Oanh, nói rồi ông ta bỏ đi ngay.
Sau đó anh chàng bảo vệ lại nói tiếp:
- Hay để tôi mở giúp cho cô? Nếu đó là quả bom thì to chuyện đấy!
Triệu Oanh lắc đầu từ chối:
- Không cần đâu. Tôi chẳng có thù oán hay đắc tội với ai cả, ai lại có lòng
gửi cho tôi thứ đó chứ?
Nói rồi cô nàng đỏng đảnh cầm chiếc hộp cùng Thẩm Thiếp trở về
văn phòng.
Mấy cô bạn đồng nghiệp cùng phòng cứ tò mò nhìn chiếc hộp trên
tay Triệu Oanh nhưng cảm thấy ngại nên không lại gần cứ đứng ở xa ngắm
nghía. Triệu Oanh lấy tuốc - nơ - vít trong ngăn kéo rồi vặn mấy cái đinh
trên nắp hộp gỗ. Sau cùng cô mở hộp.
Lúc cô nhìn thấy thứ trong hộp gỗ cô chỉ còn biết hét toáng lên một
tiếng đồng thời ném chiếc hộp đi.
Đó là phản ứng bản năng khi gặp việc gì đáng sợ. Triệu Oanh vứt
chiếc hộp đi, nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ, mặt mũi đờ đẫn như người
mất hồn.
Khi chiếc hộp rơi xuống đất lăn liền mấy vòng, một vật gì đó trong
hộp rơi ra rồi vô tình lăn tới chân Thẩm Thiếp.
Mãi tới khi Thẩm Thiếp định thần lại nhìn rõ vật đó, cô chỉ kịp kêu
thất thanh một tiếng " Trời ơi". Cơ thể nặng nề của Thẩm Thiếp bỗng chốc
nhẹ vô cùng cô nhảu lên, cách chỗ rơi của vật thể kia tận một mét. May mà
Trịnh Dật Dương kịp thời đỡ được, nếu không cô đã ngã nhào rồi.
Những đồng nghiệp khác cũng sững người trước biến cố này, họ lục
tục kéo tới xem. Phản ứng của họ đối với vật thể kia giống hệt nhau, rợn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.