NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 74

- Ừ, mẹ cũng lo lắm! - Mẹ Dũng bảo - Con sang hỏi chú Tín xem chú có

đi cùng được không?

Dũng vào giá lấy con mác cán dài lao đi. Cậu không đến nhà chú Tín.

Không được chậm chân, phải kịp đến với bố mình càng nhanh càng tốt.
Cậu cắm đầu chạy như thể mở nước rút theo con mồi săn cuối ngày. Cậu đã
vượt cánh đồng màu, đang tiến nhanh đến cái dốc xuống truông Hốc Mang.
Đến đầu dốc, cậu bỗng giật thót, tim như muốn bật ra ngoài: cậu nghe một
tiếng hổ gầm rất gần, không còn nghi ngờ gì nữa, bố đã chạm trán với con
thú dữ. Cậu xốc lại mác, băng vào phía cái truông rậm mà bình thường vào
giờ này phải ai có bản lĩnh lắm mới dám qua. Vừa đến đầu bìa truông Hốc
Mang thì cậu nghe tiếng bố:

- Bớ làng! Có hổ! Bà con ơi, hổ….

Dũng vẫn cắm đầu chạy. Đến chuông Đất Đỏ thì tiếng ông Giáp nghe rõ

mồn một. Đúng là tiếng ông từ trên cây sung Quỳ ở Cồn Lôi vọng xuống.
Dũng đã nghe tiếng hai con chó sủa gay gắt. Dũng cất tiếng:

- Bố đâu, hở bố? Con đây!

Ông Giáp hỏi:

- Thằng Dũng hả? Cẩn thận đấy! Nó đang ngồi dưới gốc cây sung Quỳ.

Kia, nó đã vươn dậy. Cẩn thận kẻo nó lao ra đấy. Đứng lại chờ bố! Bố
xuống ngay đây! À! Không, nó chạy rồi, nó bị què chân trước rồi! - Ông
Giáp bắt đầu gọi chó - Sói Lửa, Báo Vàng, êu, êu, êu!

Khi Dũng vào tới nơi thì con hổ đã lê được vào rừng, máu rắc đều trên

mặt cỏ theo từng lốt chân nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.