NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 87

ra, gừ gừ mấy tiếng rồi, bất thình lình, nó phóng đi. Ông Giáp buông sợi
dây rơi xuống đất, nhìn theo con Sói Lửa. Ông nói lầm bầm:

- Mới có mấy hôm mà nó đã khác hẳn đi, săn mồi không sủa to như

trước mà sủa óc ách như chó sói! Nó đã nhận về nó bao nhiêu chiếc lông
nhím để che chở cho con Khoang. Nó vẫn quyến luyến chủ.

- Nhưng sao nó lại gừ gừ với con Khoang khi con này đến gần nó? - Chú

Phú hỏi.

Ông Giáp ngẫm nghĩ một lúc rồi bảo:

- Chắc là nó ngửi thấy mùi con Báo Vàng trên mình con Khoang. - ông

mỉm cười, nụ cười có chút cay đắng - Một con chó cái thân thiết lại mang
theo hơi một con chó đực từng gây ra bất hạnh cho nó, nó gừ và bỏ đi là
phải.

- Có thật thế không anh? - Chú Phú tròn xoe mắt hỏi.

Bây giờ ông Giáp cười đã thoải mái hơn, bảo:

- Chẳng biết nữa. Đấy chỉ là phỏng đoán theo lòng dạ con người - Lòng

dạ đàn ông. Có đúng không nào? - Ông Giáp vuốt lưng con Khoang vẫn
đang tần ngần nhìn theo hướng con Sói Lửa vừa phóng chạy, hỏi - Bị trừng
phạt hả? Thôi, đừng buồn.

Hai anh em trói con nhím khiêng về.

Vườn nhà ông Giáp lại um lên vì khói thui nhím. Sau đó thịt nhím ướp

riềng mẻ nướng trên lửa than thơm lừng cả xóm. Ông Giáp cho mời cả bạn
săn đến vừa nhắm rượu, vừa kể chuyện đàn chó:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.