NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 285

"Trời ơi, Phật ơi, cậu đợi lát nữa hãy nói, bây giờ tôi thấy mấy món đồ

bị nguyền rủa này là cảm thấy lạnh người." Triệu Cường lấy một cái khăn
bao người mình lại, rồi co người lại để làm cho mình có cảm giác an toàn,
"Được rồi, cậu nói đi."

Thạch Nguyên Phỉ không chịu được nói: "Tôi nói thật này Triệu

Cường, là gan của cậu cũng nhỏ quá đi đó."

Triệu Cường tức giận: "Là do cậu chưa từng trải qua cảm giác bị

người ta bóp cổ khiến cả người rét run, muốn kinh khủng bao nhiêu thì có
bấy nhiêu."

Thạch Nguyên Phỉ không quan tâm, đỡ trán nói: "Tôi thật sự bội phục

tinh thần của cậu rồi, lớn như vậy rồi mà cũng tin những chuyện này. Quên
đi, Đường Dật, cậu nói tiếp đi."

Đường Dật bắt đầu nói về lịch sử của bức tranh này, "Thật ra bản thân

tôi rất thích những câu chuyện tình đẹp nhưng buồn bã. Chuyện là là khi đó
có một họa sĩ trẻ tuổi, anh ta vẽ tranh rất giỏi nhưng gia cảnh lại không
được tốt, nên anh ấy chỉ có thể đi làm thầy giáo để mưu sinh. Có một lần,
anh ta dạy một cô tiểu thư giàu có, cô tiểu thư đó rất xinh đẹp, hơn nữa
cũng rất quan tâm anh ấy nên sau một thời gian tiếp xúc, người họa sĩ rất
mến cô tiểu thư hiền lành kia mà cô tiểu thư cũng rất thưởng thức tài năng
của người họa sĩ nên hai người họ đã yêu nhau. Nhưng đáng tiếc không lâu
sau đó, người nhà của cô tiểu thư phát hiện quan hệ của họ, họ cũng không
thể chấp nhận người họa sĩ đó nên liền đánh người họa sĩ đó một trận rồi
ném ra ngoài, nhưng cô tiểu thư này cũng rất si tình, nửa đêm đem theo tiền
và đồ trang sức ra ngoài rồi cùng người họa sĩ bỏ trốn."

Thạch Nguyên Phỉ ngắt lời nói: "Đó là cô gái trong bức tranh này

sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.