NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 437

Mẹ Tần vẫy tay nói: "Không cần, không cần, con ra ngoài ăn trái cây

đi."

Mộc Cửu muốn giúp đỡ nhưng mẹ Tần lại không cho cô giúp, nhất

thời bối rối, đứng đây không giúp gì thì không được, đi ra ngoài đó ngồi
cũng không đúng, cô liền nhìn về phía Tần Uyên đang ngồi nói chuyện với
ba mình, vẻ mặt nhờ giúp đỡ.

Tần Uyên chú ý Mộc Cửu, thấy nét mặt của cô thì liền bị chọc cười,

vẫy tay nói với cô: "Em đến đây đi, không cần giúp mẹ đâu."

Mộc Cửu như trút được gánh nặng, đi đến, ngồi bên cạnh Tần Uyên.

Bây giờ không khí ở chỗ salon có chút lạnh lẽo, bản thân ba Tần là

người nghiêm túc, bình thường không nói nhiều, Mộc Cửu cũng như vậy.

Bầu không khí cứ như vậy kéo dài đến giờ cơm, đến khi mẹ Tần bảo

họ đến ăn cơm thì mọi người đến phụ dọn cơm.

Đối mặt với dĩa sườn xào chua ngọt lớn và hấp dẫn như vậy, Mộc Cửu

khó có thể ăn ít được nhưng đột nhiên cô trở nên nho nhã, ăn hết một chén
thì liền buông đũa.

Tần Uyên đương nhiên biết cô ăn không no, "Mẹ, cho cô ấy một chén

cơm nữa đi."

"Mộc Cửu còn muốn ăn nữa sao?"

Mộc Cửu ngượng ngùng nói: "Dạ, bởi vì đồ ăn quá ngon." Mặt có chút

ửng đỏ.

Mẹ Tần cười, rồi bới cho cô thêm một chén cơm nữa, "Con ăn nhiều

một chút, mẹ thấy con bây giờ gầy quá, nên ăn nhiều hơn nữa mới tốt."

"Dạ, dạ." Mộc Cửu gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.