NGƯỜI ĐƯA ĐƯỜNG THỌT CHÂN - Trang 201

Phần

16

N

hững hình ảnh cũ hiện về càng hào hùng bao nhiêu thì lòng ông cảm

thấy tủi nhục, xót xa về việc làm lầm lỗi của vợ ông bấy nhiêu. Ông vừa
xót xa, tủi nhục vì những tiếng chửi rủa độc địa của mụ hàng xóm chua
ngoa, vừa cảm thấy bất lực, yếu đuối trước cảnh ngộ hiện tại. Tự đáy lòng,
ông cảm thấy lỗi lầm của vợ đã đẩy ông xuống nấc tột cùng, ngang hàng
với những kẻ vô văn hoá, thuộc loại cặn bã của xã hội ở quanh nhà ông. Đó
là nỗi sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời mà một người như ông không thể
chấp nhận. Nỗi đau đớn vì bị xỉ nhục đã dày vò, hành hạ biến ông thành kẻ
mất hết cả lý trí, ông chỉ còn cảm thấy tuyệt vọng, vô phương cứu chữa cái
lỗi lầm mà trong một phút vì quá thương ông, bà đã gây ra. Mặc dù hành
động của bà không ai biết, nhưng điều đó cũng không khiến ông giảm được
nỗi đau đớn, xót xa, tủi nhục. Một con người như bà ấy mà bây giờ cũng
hành động như vậy ư? Ông thật không ngờ. Xã hội đã xuống cấp, tha hoá
như các bài báo lâu nay vẫn ra rả rung chuông báo động chăng? Và giả sử
như những điều rung chuông đó là có thật (vì ông không tin là xã hội đã
xuống cấp) thì phải làm gì để ngăn chặn đây? Ngăn chặn!

Ngăn chặn!... Điều đó có thể làm ở đâu đó, ở chỗ khác cơ, chứ tại gia

đình ông lúc này, ông rùng mình cảm thấy bất lực mất rồi. Giá như ông là
những kẻ vẫn to mồm kêu la là bị lừa, hoặc những kẻ hiện nay im lặng,
không hề hé răng nói nửa lời, nhưng mọi hành động đều đi ngược lại mục
đích, lý tưởng mà chính họ đã lựa chọn thì lại đi một nhẽ. Chúng cho là bị
lừa thì bây giờ chúng có quyền đi lừa tất cả ai, lừa bất cứ điều gì. Chúng có
quyền tham ô, hối lộ bằng mọi thủ đoạn tinh vi xảo trá đến bỉ ổi, trắng trợn,
miễn sao chụp giật, gỡ gạc được càng nhiều, càng hay. Không, ông không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.