NGƯỜI ĐƯA ĐƯỜNG THỌT CHÂN - Trang 238

ngay. Hai ngàn cuốn thơ… cuối cùng chỉ còn cách… bắc lên cân, bán như
bắp cải trúng vụ.

- Thế anh không còn giữ lại tập nào à?
- Để làm gì?
- Để tặng em… chẳng hạn. - Cô nhìn thẳng vào mặt anh khiến anh lúng

túng.

- Thôi em hãy quên chuyện thơ với thẩn ấy đi! Anh nói đùa đấy mà!
- Lúc đầu anh bảo nói thật em tin là đùa. Còn bây giờ anh nói đùa, em lại

tin là thật đấy!... Và em muốn anh kể tiếp… Có người bảo: "Đen bạc thì đỏ
tình". Anh đã lận đận về xe máy và thơ… chắc vế thứ hai phải thuận lợi
hơn. - Dường như cô đã nhuốm vẻ hài hước của anh nên cũng đã biết pha
trò rất đúng chỗ.

- Em thích nghe thật à? - Anh hỏi một cách nghiêm chỉnh.
- Thích chứ!
- Vẫn theo mạch cũ chứ hay sang chuyện khác.
- Thế nào cũng được! Tuỳ anh!
- Thế thì lại theo mạch cũ,… - Anh im lặng một lát rồi tiếp tục. - Cô bé

vừa là hoa khôi, vừa là diễn viên xuất sắc nhất của đội kịch nhà trường.
Suốt những năm học cấp ba, anh mê mẩn cô ta đến phát sốt, phát rét lên.
Một mối tình đơn phương đến thảm hại và cách giải toả duy nhất là thỉnh
thoảng, sau giờ tan học, anh giả vờ tụt lại để được lẽo đẽo theo nàng mà
chìm đắm vào những suy tưởng, ước ao.

- Nhưng cuối cùng, theo lời đoán của ông thầy Tàu anh cũng lấy được

chị ấy chứ? - Bây giờ thì cô đã tỏ ra biết đùa thực sự, hỏi chen vào.

- Đời, từ cổ đến kim, mấy ai lấy được người mình yêu. - Anh ra vẻ trầm

ngâm, triết lý.

- Thế anh vẫn ở vậy à?
- Không. Đúng tiêu chuẩn nhà nước quy định: Một vợ và hai con. Giá

như được như em hỏi thôi ít ra cũng làm cho ba người đỡ khổ.

- Anh nói gì, em không hiểu? - Lần này thì cô có vẻ hoang mang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.