NGƯỜI ĐƯA ĐƯỜNG THỌT CHÂN - Trang 245

Tên đưa người đứng thẳng dậy và quay lại phía sau. Hắn vỗ tay hai cái

kèm với mấy tiếng huýt gió. Từ hành lang dài được chắn bằng những tấm
phên nứa dẫn tới một dãy nhà ngang ở mãi phía trong, có tiếng cọt kẹt cửa.
Một cô gái được đẩy ra. Cô hơi cúi mặt. Mặc dù nhìn chếch nhưng với
dáng vóc mảnh khảnh với búp tóc ngắn buộc lọn ra phía sau ngồ ngộ như
đầu đót của cây chổi quét vôi khiến anh cũng nhận ra cô gái đó là ai? Cổ
anh tắc nghẹn lại như bị bóp làm anh không thốt ra được lời nào. Trong khi
đó, thằng bạn bé loắt choắt, mặt rỗ huê, trán thấp và tóc thưa, sự tương
phản của phần đối cực với anh nhanh như một con chim cắt. Trước lúc
chụp móng vuốt vào đôi vai gầy của cô, hắn còn quay lại cười cười, nói
giọng tép nhảy với anh:

- Thế là có tư liệu để viết bài phóng sự "điếm núi" rồi! Cũng huề thôi!

Không sợ "lõm" đâu!

Đầu anh choáng váng, toàn thân tê dại như bị điện giật. Ngoài kia trời

vẫn sáng, nhưng trước mắt anh bỗng thấy hiện ra cuồn cuộn những đám
sương mù hình thù như những cuộn dây thép gai đùn vào trong quán. Rồi
bên tai anh nổi lên một tiếng thét thất thanh:

- Sư phò! Sư phò! Yêu quái! Yêu quái!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.