NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 113

cô gái theo Do Thái giáo, hắn sẽ tránh xa cô ta. Cậu cần một người không
theo đạo”.
“Điều tôi cần”, Gabriel nói, “là một cô gái Mỹ”.
“Cậu dự định kiếm cô gái đó ở đâu?”
Gabriel trả lời bằng một từ ngắn gọn khiến Shamron cau mày. “Tôi không
thích cái ý nghĩ rằng chúng ta phải chịu trách nhiệm về điệp viên của họ.
Nếu có chuyện gì không ổn thì sao?”
“Chuyện gì không ổn?”
“Mọi thứ”, Shamron trả lời. “Cậu biết điều này rõ hơn ai hết”.
Trông Shamron có vẻ mệt mỏi. Gabriel vặn nhỏ đèn ngủ.
“Cậu định làm gì?” Shamron hỏi. “Đọc truyện đêm khuya cho tôi nghe à?”
‘Tôi định ngồi với ông cho đến khi ông ngủ”.
“Gilah sẽ làm việc ấy. Về nhà nghỉ ngơi đi. Cậu cần nghỉ ngơi”.
“Tôi sẽ ngồi thêm một lúc”.
“Về nhà đi”, Shamron nói lại. “Có người đang chờ ở nhà rất mong gặp
cậu”.
Hai mươi phút sau, khi Gabriel quẹo vào đường Narkiss, anh thấy đèn đang
bật trong căn hộ của mình. Anh đậu chiếc Skoda tại khúc quanh và bước
nhẹ lên lối đi dẫn vào toà nhà. Khi anh rón rén đặt chân vào căn hộ, không
khí trong nhà tràn ngập mùi vani. Chiara đang ngồi bắt chéo chân trên bàn
trong ánh đèn làm việc sáng lóa của anh. Nàng quan sát kỹ Gabriel khi anh
bước vào, sau đó nhìn một vòng quanh căn phòng trước kia từng là phòng
khách được trang trí rất đẹp.
“Em thích những gì anh đã làm với nơi này, Gabriel ạ. Xin đừng nói với em
là anh đã quăng luôn chiếc giường ngủ”.
Gabriel lắc đầu rồi hôn nàng.
“Anh ở thành phố bao lâu?”, nàng hỏi.
“Sáng mai anh đi rồi”.
“Cũng như thường lệ, em chọn thời điểm thật hoàn hảo. Anh sẽ đi bao lâu?”
“Khó nói lắm”.
“Anh đưa em đi cùng được không?”
“Lần này không được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.