NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 158

Đây là một sự quan sát, không phải câu hỏi. Cô gật đầu thừa nhận.
“Cô muốn sống cuộc đời khác? Trở thành những người khác? Cô muốn đi
dạo trên những cánh đồng lúa mạch của Vincent và những khu vườn hoa
của Monet?”
“Cả những cơn ác mộng của Frankel”.
Lần đầu tiên anh ngừng bút trong cuộc phỏng vấn. “Đây có phải là lí do
khiến cô nộp đơn gia nhập Tổ chức? Bởi vì cô muốn sống cuộc đời khác?
Bởi vì cô muốn trở thành người khác?”
“Không, tôi xin gia nhập vì muốn phục vụ Tổ quốc”.
Anh cau mày nhìn cô không đồng tình, tựa như thấy câu trả lời của cô quá
ngây thơ, sau đó, anh nhìn xuống đồng hồ. Thời gian là kẻ thù của anh.
“Trong những năm tháng sống ở châu Âu, cô đã bao giờ gặp người Arập
chưa?”
“Dĩ nhiên”.
“Con trai hay con gái?”
“Cả hai”.
“Loại Arập nào?”
“Loại Arập đi trên hai chân. Loại Arập của nước Arập”.
“Cô quen nhiều hơn thế, Sarah”.
“Người Libăng, Palestine, Gioócđan, người Ai Cập”.
“Còn người Arập Xêút thì sao? Cô đã bao giờ học cùng trường với người
Arập Xêút chưa?”
“Có một vài cô gái Arập Xêút học cùng tôi ở trường Thụy Sĩ”.
“Những cô gái Arập Xêút này đều giàu có chứ?”
“Chúng tôi ai cũng giàu”.
“Cô có kết bạn với họ không?”
“Họ rất khó gần và không thân thiện. Họ chỉ chơi với nhau”.
“Thế còn những chàng trai Arập?”
“Họ thì sao?”
“Cô đã bao giờ làm bạn với họ chưa?”
“Rồi”.
“Đã bao giờ hẹn hò chưa? Hay ngủ với họ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.