NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 162

“Anh ấy gọi cho ai, Sarah?”
Mắt cô đẫm lệ.
“Anh ấy gọi cho tôi, ông đúng là đồ chó hoang khi hỏi như vậy đấy”.
“Anh ấy nói gì với cô?”
“Anh ấy bảo máy bay đã bị không tặc tấn công. Anh ấy bảo bọn chúng đã
giết hết tiếp viên. Anh ấy bảo máy bay đang di chuyển rất kì lạ. Anh ấy bảo
yêu tôi và rất tiếc. Anh ấy sắp chết, nhưng lại bảo với tôi rằng mình rất tiếc.
Sau đó chúng tôi mất liên lạc”.
“Cô đã làm gì?”
“Tôi bật tivi thấy khói bốc lên từ tòa tháp phía bắc của Trung tâm Thương
mại thế giới. Tôi bật lên chậm vài phút sau khi chuyến bay 11 đâm vào tòa
tháp. Không ai biết chắc chuyện gì đã xảy ra. Tôi gọi FAA nói với họ về
cuộc gọi của Ben. Tôi gọi FBI. Tôi gọi cảnh sát Boston. Tôi cảm thấy mình
thật vô dụng”.
“Sau đó thì sao?”
“Tôi xem truyền hình. Tôi chờ chuông điện thoại reo lần nữa. Chuông điện
thoại không reo. Vào chín giờ ba phút sáng giờ ban ngày miền đông, chiếc
máy bay thứ hai tông vào Trung tâm Thương mại. Toà Tháp phía nam đang
bốc cháy. Ben đang bốc cháy”.
Một giọt nước mắt lăn chầm chậm trên má cô. Cô chùi đi và nhìn anh giận
dữ.
“Ông hài lòng chưa?”
Anh im lặng.
“Bây giờ đến lượt tôi đặt câu hỏi. Các ông nên trả lời đúng sự thật, nếu
không tôi sẽ bước ra khỏi nơi này không bao giờ quay trở lại”.
“Cô hãy hỏi bất cứ điều gì mình đang thắc mắc, Sarah”.
“Anh muốn điều gì ở tôi?”
“Chúng tôi muốn cô bỏ việc chỗ bảo tàng Phillips và đến làm cho Tập đoàn
Thánh chiến. Cô vẫn còn có hứng thú chứ?”

***

Carter là người đặt bản hợp đồng trước mặt Sarah cho cô ký. Carter có tính
thẳng thắn của người theo Thanh Giáo. Hôm nay ông ta mặc chiếc áo thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.