NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 199

“Tôi khỏe. Cô nhận được thư mời và vé máy bay chưa?”
“Đã. Và cả khuyên tai, đồng hồ, ngọc trai và lắc tay nữa”.
“Tôi thích nhất là chiếc lắc tay”.
“Tôi cũng vậy, thưa ngài. Nhưng tất cả món quà đó thật không cần thiết tí
nào. Cả lời mời này cũng vậy. Tôi e rằng tôi không thể nhận lời”.
“Cô làm tôi phiền lòng đấy”.
“Tôi không cố tình, thưa ngài. Tôi rất muốn có vài ngày tắm mình dưới ánh
nắng mặt trời, nhưng tôi không thích nhận lời trong tích tắc như vậy”.
“Đây không phải là tích tắc. Cô xem kỹ lại đi, trước ngày khởi hành, cô có
đến 3 ngày để chuẩn bị”.
“Tôi cũng không thể nào lên đường trong khoảng thời gian ngắn như vậy,
thưa ngài. Tôi có nhiều công việc phải làm tại phòng tranh”.
“Tôi chắc hẳn rằng Julian sẽ cho cô nghỉ ngơi vài ngày. Cô vừa mang về
một số tiền kha khá cho anh ta đấy thôi”.
“Quả có thế”.
“Vậy thì cô quyết định thế nào? Cô sẽ đến chứ?”
“Tôi e rằng vẫn phải từ chối, thưa ngài”.
“Sarah, cô cần phải biết rằng tôi không thích bị từ chối”.
“Tôi không nghĩ điều đó hợp lý, thưa ngài”.
“Hợp lý? Tôi nghĩ cô đã hiểu sai ý tôi”.
“Vậy ý của ngài là gì?”
“Tôi muốn cô làm việc cho tôi”.
“Làm việc gì thưa ngài?”
“Tôi không muốn bàn việc này qua điện thoại, Sarah ạ. Cô sẽ đến chứ?”
Sarah đợi đúng 10 giây trước khi trả lời.
“Rất tuyệt”. Zizi thốt lên. “Một trong những nhân viên của tôi sẽ đi cùng cô.
Anh ta sẽ đến đón cô vào lúc 8 giờ sáng thứ hai”.
“Tôi có thể tự đi được thưa ngài”.
“Tôi biết, nhưng việc đi lại sẽ dễ dàng hơn khi có nhân viên của tôi hộ tống
cô. Tôi sẽ gặp lại cô vào chiều thứ hai nhé”.
Và rồi hắn cúp máy. Khi gác điện thoại, Sarah chợt nhớ ra rằng Zizi vẫn
chưa hỏi địa chỉ nhà cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.