NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 35

“Tôi biết Tiepolo sẽ sống mà không cần tôi”.
“Thế còn Chiara thì sao?”
Gabriel, bằng sự im lặng đầy tâm trạng của mình, thầm ngụ ý rằng không
muốn thảo luận với thư ký riêng của Giáo hoàng về chuyện tình cảm phức
tạp của mình. Donati khôn khéo chuyển đề tài.
“Ta rất tiếc nếu anh cảm thấy Giáo hoàng gây khó xử cho anh. Ta e rằng
ông không còn nhiều kiên nhẫn như ngày xưa nữa. Tất cả các Giáo hoàng
đều như thế sau vài năm nắm quyền. Khi một người được bầu làm Giáo
hoàng, thật khó mà không trở nên nóng nảy”.
“Đức Thánh Cha vẫn là người có tâm hồn dịu dàng như tôi gặp cách đây ba
năm, Luigi. Chỉ già hơn một chút”.
“Khi được bầu ông không còn là một thanh niên nữa. Các Hồng y muốn
bầu một Giáo hoàng cai quản Vatican, một ai đó giữ ấm ngai vàng của
Thánh Peter trong khi những người đổi mới và phe bảo thủ cực đoan giải
quyết những bất đồng. Giáo hoàng chưa bao giờ có ý định chỉ làm người cai
quản, anh cũng biết rồi đấy. Ông còn nhiều việc phải làm trước khi nhắm
mắt - những điều có thể không làm cho phe bảo thủ hài lòng. Rõ ràng ta
không muốn nhiệm kỳ của Giáo hoàng sớm kết thúc”.
“Tôi cũng vậy”.
“Đó chính là lí do tại sao ta muốn anh là người đứng bên cạnh ông trong
buổi lễ ngày mai”.
“Đội cận vệ Thụy Sĩ và Lực lượng Carabinieri có khả năng bảo vệ Giáo
hoàng tốt hơn”.
“Có thể, nhưng họ chưa bao giờ trải qua một cuộc tấn công khủng bố thực
sự”.
Gabriel nói. “Thường là không ai còn sống để kể lại cuộc tấn công đã xảy ra
như thế nào”.
Donati nhìn Gabriel. “Anh đã từng trải qua”, ông nói. “Anh đã ở sát bên
bọn khủng bố. Anh cũng nhìn thấy ánh mắt kẻ lúc chuẩn bị bấm nút kích
nổ”.
Họ dừng lại khi cách cổng Thánh Anne vài thước. Bên trái là nhà thờ Thánh
Anne tròn màu bơ, nhà thờ giáo xứ của thành phố Vatican; ở bên phải họ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.