NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 70

“Tại sao anh phải làm điều đó, anh yêu? Nhìn em này. Em không còn gì cả.
Không còn gì ngoài kỷ niệm”.
Chiara chìm vào im lặng. Ánh sáng trên khuôn mặt nàng đang nhạt dần,
chuyển từ màu đỏ san hô sang xám. Người phụ nữ to béo lại xuất hiện bên
cửa sổ đối diện bắt đầu kéo quần áo phơi ở ngoài vào. Chiara kéo miếng vải
lên cổ.
“Em làm gì vậy?”
“Em không muốn bà Lorenzetto thấy em khỏa thân”.
Gabriel để lại một nét vẽ trên ngực nàng khi đến kéo tấm vải xuống vị trí
cũ.
“Em nghĩ mình phải quay trở lại Jerusalem, trừ phi anh nói với Shamron
anh không thể đảm đương Lực lượng Đặc nhiệm, vì anh phải quay trở lại
Venice”.
“Việc này có vẻ thú vị đấy”.
“Thú vị, nhưng không thể. Anh là một người lính trung thành, Gabriel. Anh
luôn làm điều được ra lệnh. Trước đây luôn là thế”. Nàng lau vệt đen của
cây cọ vẽ trên ngực. “Ít nhất em không phải trang trí lại căn hộ”.
Mắt Gabriel vẫn nhìn xuống bản vẽ. Chiara quan sát biểu hiện của anh, sau
đó cất tiếng hỏi. “Gabriel, anh đã làm gì căn hộ của chúng ta?”
“Anh cũng cần một nơi làm việc chứ”.
“Vậy anh chỉ di chuyển vài thứ thôi à?”
“Em biết không, anh đang đói ngấu”.
“Gabriel Allon, còn gì trong căn hộ không?”
“Tối nay trời ấm áp”, anh nói. “Chúng ta đón thuyền đến Murano ăn món
cá đi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.