NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 107

Nikolai Leskov

Người hành hương mê đắm

Dịch giả: Vũ Đình Phòng

Chương 14

SAU đấy thế nào? - Chúng tôi hỏi bác I-van Phli-a-ghin.
- Sau đấy mọi thứ xảy ra đúng như hắn ta đã tiên đoán.
- Ai vậy?
- Thằng cha thôi miên đã dẫn tôi đến đấy. Đúng là hắn đã thành công trong
việc giải thoát cho tôi khỏi con quỷ chè rượu. Từ ngày ấy không bao giờ tôi
đụng đến rượu nữa.
- Thế bác sử sự cách nào với ngài sỹ quan hoàng thân về cái khoản mấy
ngàn rúp của ngài bác đem tiêu mất sạch?
- Thì chính tôi cũng không hiểu thế nào mà mọi chuyện lại diễn ra đơn giản
đến thế. Tôi chẳng còn nhớ bọn Di-gan ấy đã làm cách nào chở tôi về nhà,
rồi tôi nằm vào giường ra sao. Chỉ biết khi ngài hoàng thân gõ cửa và gọi,
tôi gắng ngồi dậy nhưng không làm sao sờ được mép cái hòm dùng làm
giường để mà vịn bước chân xuống. Lần phía này không thấy mép đâu, lần
phía bên kia cũng không thấy. Tôi cứ loay hoay mãi bên trong chuồng
ngựa. Trong khi ấy thì ngài hoàng thân hét: “I-van!” Tôi đáp lại: “Ngài chờ
cho một lát!” Tôi lại lần mãi vẫn không thấy mép giường đâu để leo xuống
đất. Tôi bèn nghĩ, không lần thấy mép thì ta cứ nhẩy bừa ra thật xa, chắc
phải rơi xuống đất. Tôi bèn lấy sức nhầy thật dài và cảm thấy như một vật
gì đập vào giữa mặt tôi, một tiếng gì đổ vỡ kêu loảng xoảng, cả phía trước
lẫn sau lưng. Rồi tôi nghe thấy tiếng ngài quý tộc bảo anh làm công: "Đem
đèn lại đây xem nào!"
Trong khi ấy tôi đứng không nhúc nhích, vẫn chưa hiểu mình đang mơ hay
tỉnh, bụng nghĩ còn đang trên cái hòm làm giường. Mãi lúc anh làm công
đem đèn đến, tôi mới thấy mình đang đứng trên mặt đất, đầu húc vào đống
bát đĩa và làm vỡ mất cả...
- Anh làm sao thế?
- Thưa ông chủ, tôi vẫn cứ tưởng tôi nằm trên cái hòm, ai ngờ tôi nằm dưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.