NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 147

vào chỗ nào thì ma quỷ không có cách nào chui lọt".
Mừng rỡ quá suýt nữa tôi cúi rạp đầu xuống chạm đất để cảm ơn thầy. Tôi
nghĩ, sao lại phải khuân đi khuân lại cánh cứa này cho mệt. Ta tính cách
nào để nguyên cánh cửa ở đó thì không còn ma quỷ nào dám trêu ghẹo ta
nữa. Tôi bèn kiếm hai cái néo thật chắc, treo cánh cứa ấy lên ngay trước
chuồng ngựa. Rồi cẩn thận hơn, tôi lại vác về một tảng đá rất to để làm đối
trọng, cũng buộc lên đó. Loay hoay làm suốt ngày hôm ấy, đến tối mới
xong. Thì cũng vừa đến giờ đi ngủ. Tôi bèn nằm xuống giường và ngủ
thiếp đi luôn. Nhưng bỗng nhiên đang mơ màng tôi nghe thấy một tiếng gì
đó. Chưa biết nình mơ hay tỉnh. Nhưng rõ ràng là có tiếng thở phì phò. Mà
không phải chỉ tiếng thở. Cả tiếng đẩy cửa nữa... Cái cánh cửa cũ còn có
then cài Cánh cửa mới treo này chưa có, phần vì vội quá tôi chưa kịp lắp,
phần vì tôi tin có hình đức thánh Tông đồ, kẻ nào còn dám đụng vào. Tiếng
cậy cửa mỗi lúc một táo tợn hơn, thế rồi tôi nhìn thấy cái mõm thò vào.
Nhưng vừa lúc ấy do cánh cửa có treo đối trọng, nên nó đung đưa và đập
một đòn rất mạnh vào cái mõm ấy. Tên khốn kiếp xem chừng vẫn chưa
chịu chỉ lùi lại loạng choạng một chút rồi lại tiếp tục đẩy. Lại một đòn thứ
hai, tảng đá làm đối trọng đập vào trúng mõm nó mạnh hơn lần trước. Bây
giờ thì cái thằng khốn kiếp kia chịu thua, bởi vì tôi thấy bên ngoài đã im
ắng. Tôi nhắm mắt ngủ tiếp, nhưng chỉ được một lúc. Tôi nhìn ra lại thấy
thằng cha. Nhưng lần này hắn rút được kinh nghiệm, không đẩy thẳng cánh
cửa mà lách cái sừng đẩy cánh cửa sang ngang để vào. Tôi kéo chiếc áo
bông lên che kín đầu. Thì hắn bước đến, lấy sừng hất áo ra, liếm mặt tôi,
liếm sang đến tai tôi... Tôi không chịu đựng nổi sự táo tợn đến mức ấy, bèn
thò tay xuống dưới gậm giường lôi lên cây rìu và lấy đà bổ cho một nhát.
Tôi nghe thấy tiếng rên ò ò rồi tiếng thân thể nó ngã vật xuống đất. Tôi
nghĩ bụng "đáng đời". Sáng hôm sau tôi nhìn thấy không có thằng Do-thái
nào hết. Thì ra cái bọn tiểu quỷ khốn kiếp đã bê thằng Do-thái đi và thay
vào chỗ của nó là một con bò của Tu viện chúng tôi.
- Nghĩa là người ta tưởng bác bổ rìu vào trúng con bò ấy?
- Đúng thế. Chuyện này làm xôn xao cả Tu viện
- Thế bác có phải chịu hậu quả nào đáng buồn về vụ này không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.