NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 35

- Ông sĩ quan ấy.
Tôi bảo:
- Gặp tôi để làm gì?
Bà bèn kể rằng, đêm hôm trước ông sĩ quan đánh bạc gặp may, được một
số tiền rất lớn. ông ấy định biếu tôi một ngàn rúp và xin tôi trao đứa con gái
kia cho mẹ nó.
- Không được đâu - tôi đáp.
- Tại sao, I-van? Tại sao vậy? - Bà ta năn nỉ. - Cậu không thương tôi và
cháu bé ư, mà bắt mẹ con tôi cứ phải xa nhau như thế này?
- Thương hay không, tôi cũng không đời nào chịu bán chác bản thân tôi, dù
giá có cao đến mấy. Cho nên xin ông sĩ quan cứ giữ lấy số ngàn rúp của
ông, còn tôi cũng cứ giữ con gái bà.
Bà khóc nhưng tôi nói:
- Bà đừng khóc nữa, bởi vì cũng không chuyển được ý tôi đâu.
Bà bảo:
- Cậu độc ác lắm!
Nhưng tôi trả lời:
- Tôi không độc ác đâu, mà tôi theo đúng bổn phận. Tôi đã nhận lời trông
nom đứa trẻ thì tôi phải giữ gìn nó.
Bà cố thuyết phục tôi rằng bà trông nom đứa trẻ chu đáo hơn tôi.
- Điều ấy - tôi đáp - Không thuộc phạm vi tôi.
- Chẳng lẽ cậu bắt tôi lại phải xa con tôi nữa hay sao? - Bà hét lên.
- Không còn cách nào khác, - tôi nói. - Nếu như bà đã coi thường luật lệ và
tôn giáo...
Nhưng tôi chưa kịp nói hết câu định nói thì đã nhìn thấy một sĩ quan khinh
ky binh xuất hiện trên đồng cỏ đang đi về phía chúng tôi. Hồi ấy các sĩ
quan đều mặc quân phục thực sự chứ không phải như bây giờ, họ mặc
không khác gì nhân viên thư ký là mấy. Ông sĩ quan ky binh ấy đi dáng
hiên ngang, hai tay đặt hai bên sườn, áo ca-pôt khoác trên vai... ông ta
không có vẻ khỏe lắm nhưng dáng thì rất oai... Nhìn thấy ông ta, tôi nghĩ
bụng: "Đang buồn vớ được ông này mà tiêu khiển cũng thú đấy!" Tôi dự
định hễ ông ta thốt lên một lời nào thiếu lễ độ, tôi sẽ mắng lại ngay và kiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.