NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 58

Nikolai Leskov

Người hành hương mê đắm

Dịch giả: Vũ Đình Phòng

Chương 7

Bọn Tác-ta của A-ga-si-mô-la vừa mới đưa được tôi về nơi đóng trại của
chúng thì chúng lập tức chuyển sang địa điểm khác và từ đấy nhất định
không chịu rời tôi ra nữa.
"Tội gì mà ở với đám quân của thằng cha Sép-cun Em-gua-sê-ép, - bọn
chúng bảo tôi. - Thằng cha Sép-cun ấy là một kẻ lưu manh. I-van ạ, anh hãy
ở lại với bọn tôi. Chúng tôi sẽ hậu đãi anh và sẽ kiếm cho anh những Na-ta-
sa thật đẹp. Ở với Sép-cun anh chỉ có hai Na-ta-sa nhưng ở đây, chúng tôi
sẽ lấy cho anh nhiều Na-ta-sa hơn".
Tôi từ chối.
"Lắm Na-ta-sa mà làm gì, - tôi đáp. - Tôi không cần nhiều hơn thế".
"Không, chúng nói. - Càng nhiều Na-ta-sa càng tốt chứ. Bởi vì chúng sẽ đẻ
cho anh nhiều Cô-li a và anh sẽ được nhiều đứa gọi anh là bố".
"Nhưng mà, - tôi nói. - Lắm Cô-li-a thì hay ho gì? Có ai rửa tội cho chúng
đâu. Tôi có nuôi dạy bao nhiêu đứa thì chúng vẫn cứ là Tác-ta và không
bao giờ thành con chiên của Chúa. Thế rồi khi lớn lên, chúng lại lừa bịp
những người của chúng tôi".
Sau đấy tôi nhận hai cô vợ, và không nhận thêm nữa, bởi vì mặc dù chúng
đều là con gái Tác-ta nhưng cũng lại xung khắc nhau, chửi mắng nhau, chỉ
mất công dạy thôi.
- Thế bác có yêu những bà vợ mới này không?
- Ông hỏi sao cơ?
- Bác có yêu hai cô vợ mới lấy ấy không?
- Yêu ấy à?... Vậy các ông định hỏi chuyện ấy ư? Trong hai cô nhà lão A-
ga-si-mô-la dẫn đến cho tôi, có một cô rất nhịn nhục, sai bảo gì cũng được
cho nên tôi rất thương.
- Thế còn cô bé mười ba tuổi mà bác lấy ở bộ lạc Tác-ta lúc trước ấy? Chắc
bác thích cô bé ấy hơn cả phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.