NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 60

tránh nắng và ngủ. Tôi vén tấm vải lều lên, nhìn ra đồng cỏ... bên này cũng
như bên kia quang cảnh y hệt như nhau... Nắng chói chang, thảo nguyên
kéo dài không thấy đâu là nơi chấm dứt. Chỉ toàn cỏ mọc lút đầu, rậm rạp
lượn như sóng trắng như bạc. Mỗi khi có cơn gió thoảng, tôi ngửi thấy mùi
hoi hoi của cừu. Nắng chói chang, gay gắt, thiêu đốt. Đồng cỏ thì vô tận,
cũng như cuộc sống đơn điệu không bao giờ dứt... Lòng tôi buồn tưởng như
chết đi được. Tôi đưa mắt lơ đãng ra xa và bỗng thấy như bóng dáng một tu
viện hiện ra cuối chân trời, nhắc nhở tôi nhớ đến quê hương ngoan đạo.
Những lúc ấy tôi không thể ghìm được nước mắt.
Bác Phli-a-ghin ngừng lại, thở rất dài như thể nhớ lại tất cả quãng đời ấy.
Rồi bác lại kể tiếp:
- Nhưng vùng đất mặn trên bờ biển Ca-xpi lại còn tồi tệ hơn nhiều. Nắng
thiêu đốt, mặt đất láng bóng lên, sóng biển lấp lánh. .. Tất cả những ánh
sáng chói chang ấy khiến đầu óc ta như mụ đi, còn tồi tệ hơn cả mùi cỏ vũ
mao nồng nặc. Nhiều lúc tôi không còn biết mình đang ở đâu, nghĩa là
không biết tôi đang sống hay tôi đã chết và đang bị đầy ải dưới địa ngục.
Nơi ở trước, những chỗ cỏ vũ mọc rậm rạp, dù sao vẫn còn dễ chịu hơn.
Chen giữa cỏ còn có hoa cúc dại, có cây này cây khác và thỉnh thoảng còn
nhìn thấy một ngọn đồi trắng, trong khi ở đây chỉ có ánh sáng lấp lánh...
Nơi kia những lúc cỏ nỏ bốc cháy, những con chim sâu, gà rừng, sẻ đồng cỏ
bay vụt lên và người ta chạy đuổi theo bắn chúng. Những con chim to hơn
thì người ta dùng ngựa đuổi theo và quất chúng bằng những sợi roi dài. Rồi
đến những con ngựa thấy đám cháy cũng hoảng hốt chạy... Dù sao cũng
còn vui mắt. Ít lâu sau, từ đất bị cháy mọc lên những đám cỏ vũ mao non,
chen vào đấy là những cây dâu rừng, chim chóc kéo đến khắp bãi líu lo
tiếng chim hót... thỉnh thoảng, tuy rất hiếm hoi, nhưng cũng đôi khi còn
thấy được một cây to, sến hoặc anh đào dại. Buổi sáng, lúc mặt trời mọc,
khi sương còn đọng trên những ngọn cỏ, thoang thoảng một mùi tươi mát...
Tất nhiên cũng có buồn nhưng còn chịu được. Còn ở đây, vùng đất mặn này
thì tôi xin khuyên đừng ai đến đấy và ở lại dài ngày. Riêng ngựa thì thời
gian đầu chúng còn thích thú bởi vì chúng được liếm mặt đất mằn mặn, do
đó chúng khát, uống rất nhiều nước và chúng béo hắn lên. Chứ người thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.