NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 96

hai hòn bi thuỷ tinh.
"Chà, hắn ta làm cho mình thành như thế đấy - tôi nghĩ bụng".
- Nhưng bây giờ mắt tôi đâu rồi?
- Bây giờ cậu không còn mắt nữa, cậu không nhìn thấy gì nữa mà là ta
nhìn.
- Sao lại không còn mắt của tôi được?
- Còn, - hắn trả lời. - Nhưng cậu không nhìn thấy gì nữa.
- Đúng là phép lạ rồi! Nào, tôi thử cố nhìn xem sao.
Tôi cố trợn mắt lên, nhưng chỉ nhìn thấy khắp các phía những bộ mặt quái
đản đang nhìn tôi, những cái chân chạy ngang đường chặn tôi lại rồi những
kẻ nào đó đứng ở ngã tư đón tôi. Chúng bảo nhau: "Giết thằng này đi và
cướp hết tiền bạc của nó!". Rồi tôi lại nhìn thấy thằng cha quý tộc phá sản
kia, lúc này ánh sáng chiếu thẳng vào mặt hắn. Và tôi nghe thấy sau lưng
tôi những tiếng ồn ào, tiếng cười nói. Tôi quay mặt lại và chợt thấy tôi đang
đứng tựa lưng vào một bức tường nhà. Các cửa sổ đều mở rộng. Trong nhà
đèn thắp sáng choang. Tiếng cười nói từ trong ấy đưa ra, cả tiếng đàn ghi-ta
não nuột. Trước mặt tôi, thằng cha lúc nãy đang múa hai bàn tay trước mặt
tôi, rồi lại đưa tay xoa ngực tôi dừng lại chỗ trái tim tôi. Hắn cầm lấy các
ngón tay tôi lắc và thấy rõ hắn làm cũng khá vất vả bởi vì lát sau, tôi thấy
trán hắn đẫm mồ hôi.
Nhưng vừa lúc ấy, ánh đèn trong nhà bỗng chiếu thẳng vào mặt tôi, tôi như
tỉnh lại không thấy sợ hãi nữa và tôi bảo hắn:
- Này ông bạn, dù ông có là ma vương quỷ sứ hay chỉ là tên ác thần nhỏ
mọn thì hãy làm ơn giúp tôi, một là đánh thức tôi dậy, hai là cùng ngủ thiếp
đi với tôi.
Nhưng hắn đáp:
- Khoan đã. Lúc này chưa được, bây giờ mà anh tỉnh thì rất nguy hiểm.
Anh không chịu nổi đâu.
Tôi hỏi:
- Chịu nổi cái gì?
- Chịu nổi những chuyện sắp xảy ra trên không trung.
- Sao tôi không nghe thấy gì hết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.