NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 95

- Ta sẽ giúp cậu có một nhận thức mới về cuộc đời.
- Nhưng ông làm thế nào để tôi có nhận thức mới được?
- Ta sẽ làm cậu hiểu được giá trị của một nhan sắc, thấy được sự hoàn mỹ
của tạo hoá.
- Làm cách nào mà tôi lại thấy được vẻ hoàn mỹ nhỉ?
- Cậu hãy đi với ta, - hắn nói. - Rồi cậu sẽ thấy.
- Thì đi!
Tôi đi với hắn. Hai đứa chân nam đá chân chiêu, nhưng vẫn lê bước được.
Tôi chẳng biết hắn dẫn mình đi đâu. Và đột nhiên tôi lại quên bẵng hắn là
ai. Tôi lại hỏi:
- Đứng lại đã! Mà ông là ai nhỉ? Ông không nói tôi sẽ không đi với ông
nữa.
Hắn trả lời và trong khoảnh khắc tôi lại nhớ ra và tôi hỏi:
- Tại sao cứ chốc chốc tôi lại quên mất ông là ai nhỉ?
Hắn đáp:
- Đấy là do tác động sự thôi miên của ta. Nhưng cậu đừng sợ. Lát nữa sẽ
hết thôi. Còn bây giờ cậu hãy để ta thôi miên cho cậu thêm chút nữa.
Nói xong, hắn quay người tôi để hắn đứng đằng sau lưng tôi và hắn bắt đầu
ấn những ngón tay vào gáy tôi, như thể hắn muốn thọc vào tận trong óc tôi.
Tôi bảo:
- Này, ông là ai? Và ông thọc tay vào mái tóc tôi để tìm cái gì vậy?
- Im! - Hắn đáp. - Ta làm thế để truyền cho cậu nam châm, để cậu có được
một ít sức mạnh thôi miên của ta.
- Cũng được, - tôi nói - Nhưng ông không định ăn cướp tiền bạc của tôi đấy
chứ?
Hắn chối ngay.
- Thôi được, để tôi soát lại tiền đã.
Tôi nắn thử, vẫn thấy còn nguyên.
- Bây giờ thì tôi tin ông là người lương thiện rồi. - Nhưng liền sau đấy tôi
lại quên bẵng, không nhớ hắn là ai và cũng không nhớ đến chuyện hỏi hắn
mà chỉ cảm thấy rằng hình như hắn đã chui sau gáy tôi vào đầu và bây giờ
hắn đang nhìn ra ngoài bằng cặp mắt của tôi, cặp mắt lúc này chỉ còn như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.