NGƯỜI HOBBIT - Trang 316

khung cảnh của đất trời và cây cối thân thuộc với gã như thể chân tay. Vội
bước, gã đã có thể nhìn thấy Vùng Đồi của mình ở xa kia, và gã chợt dừng
bước và nói:

Đường cứ đi, đi mãi
Trên núi và dưới cây
Trong động thẳm nơi mặt trời không chiếu rọi
Bên dòng sông ngắm thẳng thấy biển khơi

Đường cứ đi, đi mãi
Dưới mây mù và dưới những vì sao
Chân bước mỏi và người dừng bước
Muốn quay về dưới mái nhà xưa.

Mắt đã thấy lửa đỏ và thép lạnh
Thấy nỗi kinh hoàng trong động đá kia
Hãy trải mắt mình trên thảm cỏ
Trên bóng cây thân thuộc tự thuở nào.

27

Gandalf nhìn gã. “Bilbo thân mến của ta!” pháp sư nói. “Anh đang có

chuyện gì vậy. Anh không còn là anh chàng Hobbit thuở nào.”

Và họ vượt cầu, đi ngang chiếc cối xay bên sông và về đúng cửa nhà

của Bilbo. “Trời ạ! Chuyện gì thế này?” gã ta kêu lên. Đang có cả một sự
náo loạn ở đây, đủ mọi loại người, đáng kính và không đáng kính, đang
đứng đầy ở cửa, nhiều người đi ra đi vào nhà chẳng thèm chùi chân vào
thảm, như Bilbo khó chịu nhận ra.

Nếu gã ta kinh ngạc thì đám người ấy còn kinh ngạc hơn. Gã đã trở về

đúng giữa một cuộc đấu giá! Có một thông cáo lớn viết bằng màu đỏ và đen,
treo ngay trước cổng, nói rằng vào ngày hăm hai tháng Sáu, các quý ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.