NGƯỜI HOBBIT - Trang 225

Bilbo giải thích rất nhanh. Đám lùn chợt im lặng; gã Hobbit đang đứng

bên hòn đá xám, còn đám lùn Dwarf với bộ râu dài lúc lắc bồn chồn theo
dõi. Mặt trời xuống thấp, thấp hơn, và hy vọng của họ chợt tắt. Trái cầu lửa
đã chìm sau một đám mây tía đỏ, rồi mất dạng. Đám lùn rên rỉ, nhưng Bilbo
vẫn đứng đó không cử động. Mặt trăng nhỏ đang nghiêng về phía chân trời.
Buổi tối đã tới rồi. Rồi thình lình, khi niềm tin của họ đã gần tàn lụi, một tia
mặt trời đỏ chợt đào thoát được, chui ra khỏi đám mây bao bọc. Tia sáng
yếu ớt ấy lọt thẳng qua đầu hốc núi và rọi lên trên mặt đá phẳng. Con chim
hét, đang đậu trên cành cây và nhìn ngắm với cặp mắt hạt cườm và cái đầu
quẹo sang bên, chợt kêu vang. Có một tiếng nứt lớn. Một mẩu đá chợt nứt ra
từ trên tường và rớt xuống. Cái lỗ đã thình lình hiện ra, cách nền đất khoảng
ba bộ. Mau mắn, trước khi cơ hội trôi qua, đám Dwarf ào tới đẩy cửa trong
vô vọng.

“Chiếc chìa khóa! Chìa khóa!” Bilbo gào lên. “Thorin đâu?”

Thorin đâm bổ đến.

“Chìa khóa,” Bilbo lớn tiếng. “Chiếc chìa khóa đính kèm với bản đồ!

Thử đút vào đi, may ra còn kịp.”

Thorin bước tới và rút chiếc chìa khóa từ sợi dây chuyền trên cổ. Lão

đút nó vào trong lỗ. Khóa lọt vào ổ và xoay một vòng. Cạch! Tia sáng đã tắt
ngấm, mặt trời đang khuất dạng, mặt trăng cũng biến mất và đêm tối trùm
lên vạn vật.

Giờ cả đám cùng hè nhau đẩy, và thật chậm rãi, một phần tảng đá bỗng

dịch ra mở lối. Những vết nứt dài thẳng tắp chợt xuất hiện, lớn dần lên. Một
cánh cửa cao năm bộ và rộng ba bộ đã lộ hình, và chậm chạp, không một
tiếng động, nó trượt vào trong. Trông như bóng tối đang tỏa ra, hệt như
những làn hơi nước nơi Cửa Trước, và bóng đen sâu thẳm khôn cùng đang
chắn giữa họ và lối vào lòng núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.